“Đôi ta là vợ chồng, lẽ nào không nên gần gũi?”
***
Có tia nắng chói dọi vào mi mắt, trời đã sáng choang tự bao giờ, bốn phía chìm trong tĩnh mịch.
Chẳng rõ thơ thẩn đã bao lâu, Thuấn Âm chậm rãi mở mắt, phát hiện mặt trời đã lên cao ba sào, nắng luồn khe cửa, rọi bóng thẳng mặt khiến nàng bất giác nheo mắt, đến khi thích ứng mới nhìn thấy trướng thanh la trên đỉnh đầu, sực nhận ra mình đang nằm trên giường ở trong phòng.
Lặng một lúc, nàng lập tức bật dậy, đưa tay sờ môi rồi vội vã xuống giường, bước tới trước bàn soi mình trong gương.
Khuôn mặt trong gương vẫn trắng trẻo như thường, nhưng môi dưới hơi sưng, nàng đưa tay rờ nhẹ, rát quá. Hình ảnh tối qua chợt ùa về, nàng lúng liếng mắt hốt hoảng, trong tầm mắt đâu đâu cũng là cơ thể đã ôm ghì nàng, vành tai bỗng nóng bừng.
Tối hôm qua, nàng ngơ ngác đứng giữa nhà như trời trồng, mãi tới khi Xương Phong đến gọi thì nàng mới đi ra, rồi các hộ vệ cũng nhanh chóng có mặt, hộ tống nàng trở về phủ trước.
Nàng không nhớ đã lên ngựa thế nào hay đã rời đi ra sao, chỉ biết trước khi đi nàng nhìn thấy Mục Trường Châu đứng dưới thành, hình như dõi mắt theo nàng…
Thuấn Âm hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra, nàng bước đến bên cửa sổ, đẩy mở cánh cửa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play