“Ta tưởng Mục Nhị ca muốn ta đỡ.”
***
Một câu nói tưởng chừng bình thường thế, nhưng nghe vào tai lại như tối hậu thư.
Như thể muốn nhắn nhủ, từ ngày mai nàng đừng hòng tránh mặt chàng.
Lại một đêm Thuấn Âm thao thức.
Nàng đến đây với quyết tâm quan sát tình hình phòng ngự Hà Tây giúp Phong Vô Tật, có ai ngờ lại nhọc nhằn như thế, cho dù với thân phận phái nữ không tiện hành động, chí ít cũng có cái cớ ghi chép trải nghiệm che giấu. Dè đâu tới Lương Châu lại gặp những chuyện kia, rồi Mục Trường Châu lại quá khó lường…
Trời còn chưa hửng mà nàng đã tỉnh, nhìn căn phòng từ chìm trong bóng đêm chuyển sang ngập tràn nắng sớm, lúc này nàng mới rời giường, chân trần giẫm xuống sàn, đi tới đi lui rồi bình tĩnh mặc quần áo, đưa tay sờ ra sau hông.
Nếu hôm qua chàng ta không nhấn thì chưa chắc đã đau đến vậy, nhưng nàng vẫn bôi hộp thuốc ấy, đáng ghét hơn là nó công hiệu thật, vùng eo nóng rát nhưng rất thoải mái, có vẻ đã lành rồi.
Nàng cắn răng, buộc dây lưng, nắm chặt lòng bàn tay, tự nhủ: “Không được lâm nguy mà loạn, ấy là đại kỵ trong quân.” Nàng lần nữa lấy lại bình tĩnh, bước ra mở cửa phòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play