“Cô nói, vừa nãy cô bị ảo giác ư?”
Tạ Mai cau mày:
“Vừa nãy cô nhìn tôi kỳ lạ lắm, tôi còn tưởng là cô đã bị khống chế rồi cơ.”
Tôi vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Liếc mắt nhìn ra biển, những con mắt nhỏ bé vừa rồi đã không còn dấu vết.
Như thể mọi thứ chỉ là ảo giác của tôi.
Tôi không nhìn ra biển nữa. Không biết liệu ảo giác có thực sự biến mất hoàn toàn hay không. Mỗi khi vừa ngủ vào ban đêm, tôi lại ngửi thấy mùi tanh của cá, của biển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play