[Đồng nhân One Piece] Thiên Nữ Ác Ma

Chương 6: Luffy trở về.


6 tháng


Hiện giờ đã là sáng ngày thứ 7 sau khi Luffy mất tích ở cái xó nào đó, trong thời gian đó, cô cũng không làm gì nhiều, chỉ đơn giản là dọn nhà, đi đâu đó vào rừng luyện tập hoặc hái thảo dược để điều chế thuốc cho vui, theo dõi Ace và Sabo, thi thoảng tiện tay săn vài ba con thú. Vâng, hẳn là "tiện tay" và còn trị thương cho Ace nữa, cứ vài ngày là anh lại bị thương một lần, hôm nào ít thì trầy xước, hôm nào nhiều thì chảy máu, thôi thì coi như cơ hội để cô tập cho cơ thể quen dần vậy, dù sao thì khi sử dụng ma pháp cũng khá hao tổn sức lực, luyện từ từ đến lúc ra khơi là vừa rồi.
Thiếu nữ tóc trắng ngồi bên cạnh cửa sổ, ngước mắt lên nhìn những đám mây trắng bồng bềnh trên nền trời xanh thẳm, mái tóc dài khẽ đung đưa theo cơn gió nhẹ, Asuma khép hàng lông mi trắng tuyền, cảm nhận sự yên bình mà kiếp trước cô hằng khao khát, nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, cô xoay đầu về phía cửa, là Ace. Cô thoáng nở một nụ cười nhẹ, chưa kịp cất tiếng hỏi anh đã lên tiếng trước:
- Dadan bảo xuống ăn cơm.
- Vâng.
Cô đáp lời, không nhanh không chậm rời khỏi ghế theo chân Ace xuống căn phòng chính để ăn trưa, mùi thịt nướng xộc lên khiến cô có chút khó chịu. Tiến đến vị trí thường ngày bên cạnh Ace, cô ngồi xuống, Dogra ngồi gần đó gắp một cục thịt bỏ vào chén cô, có vẻ do hôm nay cô đã dọn nhà rồi nên được ăn thịt nhỉ? Nhưng tiếc quá, cô không ăn được. Cô cầm đũa, gắp cục thịt đó bỏ vào chén của Ace, anh liền quay sang nhìn cô với vẻ mặt thắc mắc, cô không nói gì, chỉ cầm chén cơm chẳng có lấy một miếng thịt lên ăn từ tốn, Dadan ngồi đối diện không kìm được tò mò hỏi cô:
- Sao con nhóc nhà mi không ăn thịt?Thật ra chuyện này xảy ra hằng ngày rồi, chỉ là bọn họ không để ý thôi, đến hôm nay để ý lại cảm thấy có chút tò mò, những người bên cạnh cũng nhìn cô như chờ đợi câu trả lời. Cô dừng động tác lại, khẽ đặt chén xuống cất tiếng trả lời: 
- Cháu không ăn được thịt.
Một câu trả lời ngắn gọn chỉ vỏn vẹn 5 từ nhưng đầy đủ ý nghĩa, Asuma nâng cái chén lên tiếp tục ăn, bữa cơm sau đó vẫn tiếp diễn như bình thường. Sau khi ăn xong, cô và Ace đi lên phòng, theo thói quen Asuma giở quyển sách quen thuộc ra đọc, gió lùa qua khung cửa sổ phảng phất mùi nắng, xua đi phần nào cái nóng của buổi trưa. Được một lúc, Asuma đóng quyển sách lại, đặt lên bàn, sau đó tiến đến gần con người nào đó đang nằm ngủ cách nàng không xa, nghiên đầu sang một bên nhìn gương mặt thoáng nét yên bình, khác hẳn một trời một vực với lúc đang thức. Cô quan sát tổng thể từ trên xuống người phía dưới, buộc miệng nói:
- Sao lại bị thương khắp người thế này?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play