Tôi đang ngồi trong phòng cổ, vừa ăn hạt dưa vừa nghe tiếng cồng chiêng, tiếng trống vang lên bên ngoài, hôm nay nhiếp chính vương tổ chức lễ cưới, nạp nhiếp chính vương phi, quan khách người đến kẻ đi hoành tráng, bày biện xa hoa đến choáng ngợp.

Một tỳ nữ thận trọng hỏi tôi: “Nương nương, có vẻ người rất vui?”

“Không.” Tôi nhướng mày: “Ta ghen tị, hận đến phát điên, ngươi không thấy sao?”

Mắt tỳ nữ giật giật: “Sẽ đáng tin hơn nếu khoé miệng người đừng vểnh lên trời thế kia.”

À? Hửm?

“Ha… haha… Aiz! Ngươi xem, trăng đêm này sao mà mờ quá…”

Tôi: “Nó thể hiện nỗi nhớ nhà của bổn cung.”

Tỳ nữ: “???”

Vừa dứt lời, ánh sáng trắng từ trên trời rơi xuống, tôi vỗ vỏ hạt dưa trên tay rồi chạy về phía ánh sáng, một dư ảnh hiện lên trong mắt tỳ nữ.

Đến thế giới xa lạ này mấy năm, cuối cùng tôi cũng đã hoàn thành nhiệm vụ và trở về nhà!

Ánh sáng chiếu xuống bờ sông, xoay tròn nhảy múa, tôi nhắm mắt, hai lòng bàn tay áp xuống nước.

Bạn có 10 giây bơi về phía trước 100m.

Mi có thể nhận ra sự khác biệt giữa ta và nhà vô địch Olympic!

Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đang nằm trên sàn nhà rộng 100 mét vuông.

Tôi đã mua đầy đủ nhà và ô tô trước khi xuyên không, bằng lái xe và chứng chỉ bất động sản được đặt ở lối vào.

Tôi nghĩ hầu hết mọi người đều có thái độ không sẵn lòng như tôi.

Tại sao, tại sao số tiền tôi vất vả dành dụm, ngôi nhà tôi mua, chiếc xe tôi lái chỉ trong một đêm đã bốc hơi, từ bỏ thế giới hiện đại, xuyên vào yêu một người cổ đại trong sách?

Vì vậy, tôi đã chủ động đẩy về phía trước, dù có ch.ết, tôi cũng sẽ ch.ết trong ngôi nhà rộng 180 mét vuông của mình, trong một khu dân cư cao cấp sang trọng, được trang trí đẹp mắt ở ga tàu điện ngầm tại trung tâm thành phố.

Ban đầu, nhiệm vụ của tôi là nhảy nhót, bày trò, đẩy nam nữ chính đến bên nhau. Ừm nam chính là nhiếp chính vương, nữ chính là công chúa, để họ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn.

Nhưng văn gốc dài dòng quá, dòng cảm xúc chậm chạp, tôi không đủ kiên nhẫn để “nước ấm nấu ếch”.

Thế là tôi vỗ trán, bắt chước Đường Tăng đi tìm kinh Phật phương Tây, giải quyết được 9x9, 81 kiếp nạn….

Mười vụ đầu độc, chín vụ ám sát, tám vụ ma ám, bảy vụ gi.ết người và gần năm mươi vụ ám sát khác thường.

Chỉ khi để hai người họ cùng nhau vượt qua thảm họa, đối mặt với sự sống và cái ch.ết, họ mới có thể hiểu được ý nghĩa thực sự của tình yêu.

Kết quả là sau nhiều cảnh anh hùng cứu mỹ nhân và mỹ nhân cứu anh hùng, tình bạn cách mạng giữa hai người nhanh chóng biến đổi, họ đính hôn và kết hôn chỉ sau hai năm.

Đúng như mong đợi ở tôi, tôi xứng đáng được thờ phụng trong miếu Nguyệt Lão aaa.

……

Chiều hôm đó, tôi đến một ngôi chùa cổ gần nhà để thực hiện lời thề và tạ ơn Đức Phật đã phù hộ cho tôi trở về thời hiện đại an toàn.

Tôi tin vào số mệnh, may mắn, nhân quả và tin rằng cái gì của tôi thì là của tôi, cái gì không phải của tôi thì không thể giữ được.

Ngôi chùa cổ đầy hương, có đài mây cao chót vót và những bậc đá tựa như những bậc thang.

Ở lối vào chùa có một cái cây cổ thụ cầu tình duyên hàng trăm năm tuổi, được cho là loại cây thần kỳ nhất thế giới, hầu hết các cặp đôi đến cầu nguyện đều thành công.

Tôi kính cẩn dâng hương cho Đức Phật, cầu xin cuộc sống an lành sau này.

Khi tôi đang chụp ảnh và đăng lên Moments, một gương mặt quen thuộc bất ngờ xuất hiện trong ống kính.

Weo!!?

Không phải hắn sắp kết hôn sao? Tại sao hắn lại đến cùng tôi...

Tôi lặng lẽ cất điện thoại, cúi đầu đi về phía trước.

Cổng chùa đã ở ngay trước mặt tôi, vừa đi ngang qua, tôi hoảng sợ bước nhanh hơn, nhưng giây tiếp theo lại nghe thấy hắn nói một cách ấm áp:

"Thần Lạc, ngươi cũng ở nơi xa lạ này sao?"

Nếu như hôm nay, tôi - Nguyễn Thần Lạc quay đầu lại, tôi sẽ đi bằng đầu...  nhưng mà, hắn không tuân theo nguyên tắc, hắn kéo lấy vai tôi.

"Ừ! Haha… vương gia, là tôi!”

Cổ họng tôi nghẹn lại, tôi vội nói: "Thật trùng hợp, hôm qua tôi tỉnh dậy và đến thế giới xa lạ này."

"Nhưng hiện tại tôi còn có việc phải làm, vậy tại sao không thử làm quen với cuộc sống này?”

Tạ Khởi lùi lại hai bước để chặn đường tôi.

Hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, làn da trắng trẻo lộ ra từ ống tay áo sơ mi, trên cổ tay của hắn đeo một chiếc vòng tay bằng gỗ cẩm lai đặc trưng, trên vòng tay có hình hoa sen bạch ngọc thấp thoáng.

Tôi biết hậu quả của việc lừa dối hắn, đã có rất nhiều kẻ bị vẻ ngoài của hắn qua mặt, tên này ngoại trừ khuôn mặt sáng sủa, thì bên trong, nội tâm chính là đen hơn cả chữ đen!

Sử sách ghi lại, trong tất cả các trận chiến thống nhất vương triều, tổng số người ch.ết đều vượt quá một triệu người, một nửa do hắn gi.ết, một nửa là do tướng quân trấn quốc.

Trong bảy mươi hai trận chiến trong đời, tỷ lệ chiến thắng của hắn là 90%, cao hơn các tướng khác, đồng thời không ai trong các thế hệ tướng quân có thể sánh bằng hắn.

Tạ Khởi không nhận thấy điều gì kỳ lạ ở tôi và nói không chút nghi ngờ:

"Ta không quen với nơi này nên tốt hơn là nên có người bầu bạn."

“Người đánh xe của ta đang đợi bên ngoài, ngươi có muốn đi cùng không?”

Người đánh xe?

Chắc điều hắn muốn nói là: tài xế.

Tôi từ chối hắn: “Tôi muốn đi bộ về!”

Tạ Khởi cau mày: “Ngươi muốn đi bộ một mình?”

.….

Tôi cam chịu số phận của mình và cùng Tạ Khởi bước ra khỏi chùa.

Nhưng khi nhìn thấy chiếc Maybach trước mặt, nói không sốc là nói điêu!

"Cái này là của ngài à?!"

"Ô tô, như mọi người vẫn gọi, nó đi rất nhanh." Tạ Khởi cũng giải thích cho tôi.

Tại sao! ! Tại sao hắn lại giàu đến thế!

Người tài xế mở cửa sau cho tôi một cách rất lịch sự.

Tôi đè nén trái tim đang đập loạn của mình, nói cho tài xế một địa chỉ: “… Đó là nhà tôi, cảm ơn.”

Trên đường về nhà, tôi phấn khích nhìn những tòa nhà cao tầng xung quanh, xe cộ lưu thông đầy đường, đèn neon sáng rực.

Ở đây, ngay cả ống xả xe cũng thơm!

Trên đường đi, đôi mắt của Tạ Khởi luôn dõi theo tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play