Bên ngoài thật sự quá lạnh, Văn Ý đắp xong một người tuyết thì cô không muốn động đậy nữa.

Ngón tay cũng bị đông cứng, ở bên tring còn chưa nói chuyện xong, cô lại lười tìm một tiệm khác, dứt khoát ngồi thẳng xuống đất, cô buồn chán chọc chọc vào quả cầu tuyết.
Ngồi được một lúc, mãi cho đến khi lòng bàn tay ấm áp trở lại, Văn Ý lại tiếp tục đắp một quả cầu tuyết khác nhỏ hơn.
"Lần này mẹ về Mỹ, có lẽ sau này cũng không về nữa." Ninh Uyển nhẹ giọng nói, lông mày và đôi mắt của Thẩm Ôn Đình rất giống bà, nngay cả đường nét cũng vậy.

Người ta đều nói rằng con trai thường giống mẹ hơn, cho dù là khí chất hay là vẻ ngoài của Thẩm Ôn Đình, anh quả thật rất giống Ninh Uyển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play