Bị vợ bơ đẹp, Thiệu Tranh cũng không tỏ ra khó chịu, tiến tới ôm lấy cô dịu dàng nói: “Anh hiếm khi về, nuông chiều con cái không phải là điều đương nhiên sao, con cái trưởng thành đúng hướng không làm sao là được rồi, lì thì cứ lì thôi. Anh và anh trai anh đều thế mà.”
Nhìn thấy bọn trẻ được thím Đào gọi đi ăn trái cây, Trần Lộng Mặc lập tức dẫn chồng ngồi xuống hiên hoa tử đằng nơi anh làm việc trước đây.
Ở đây có những tán lá tươi tốt, ẩn chứa một thế giới nhỏ bé của riêng nó.
Sau khi ngồi xuống, nghe anh nói càng lúc càng nhạt nhẽo, Trần Lộng Mặc cũng lười nói thêm gì, cầm cốc của mình đưa cho anh: “Uống nhiều nước vào, nói ít thôi.”
Thiệu Tranh thấy vậy cũng không tức giận, cầm cốc nước lên uống một ngụm, sau đó trực tiếp ôm vợ để vợ ngồi lên đùi mình: “Vợ à, em chiều anh đi, hiếm khi anh mới về mà, sao lại bỏ mặc anh vậy, có lẽ nào là do tuổi già phai sắc ư, hay là em nhìn kỹ lại xem.”
Trong lúc nói, người đàn ông còn nghiêng mặt về phía vợ với dáng vẻ nghiêm túc.
"Xuỳ, càng nói càng chẳng ra làm sao. Anh 36 tuổi rồi, là lữ đoàn trưởng rồi. Có thể chú ý đến hình tượng của mình chút được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT