Tất nhiên, mẹ Thu Hoa lại lần nữa cười nhạo cô một cách không thương tiếc: "Nhìn xem, con đã làm mẹ rồi mà còn có thể nằm ì trên giường. Kinh Kinh và Thất Thất đã bắt đầu ăn sáng cả rồi kìa."
Trần Lộng Mặc mỉm cười, chu môi: "Có làm mẹ rồi thì con vẫn có thể nằm ì trên giường, có làm mẹ rồi thì con cũng là con của các mẹ."
Vừa nói cô vừa ngồi xuống giữa hai đứa trẻ, nhận lấy bát và thìa nhỏ từ tay mẹ chồng: "Mẹ, mẹ ăn sáng trước đi, để con đút cho bọn trẻ."
Cao Tình mới tới hôm qua cũng không từ chối, bà hỏi với vẻ lo lắng: "Có trễ học không?"
"Kịp ạ, con ăn sáng nhanh lắm mẹ." Cô vừa nói xong, hai cái bánh bao chờ đồ ăn đã lâu mở đôi mắt đen to tròn ra, bắt đầu ngân nga thúc giục mẹ mình.
Thấy vậy, Trần Lộng Mặc nếm thử một miếng, xác định nhiệt độ vừa phải, sau đó bắt đầu đút cho bọn nhỏ đồ ăn dặm.
Hai chiếc bánh bao nhỏ hơn năm tháng tuổi đã thực sự trở thành những chiếc bánh nhỏ trắng nõn mềm mại, tươi ngon mọng nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT