Nhất là mỗi lần bọn họ phát hiện cái nhìn của đối phương về vấn đề đó giống mình, thì nhịn không được nhìn nhau bật cười.
Không biết bọn họ đã đi bao lâu, không khí giữa hai người càng lúc càng tốt, cách đó không xa thấp thoáng có một đình nghỉ mát.
Trần Nghĩa đề nghị: “Cô có muốn tới đó ngồi một chút không?”
Vị trí ở đây tương đối lệch, trong đình ngoại trừ có hai ông cụ đang đánh cờ thì chỗ trống còn lại không lớn lắm. Bạch Minh Châu gật đầu nói: “Ngồi một chút đi.”
Khi đi vào đình nghỉ mát, còn chưa kịp ngồi xuống, Trần Nghĩa đã nhìn thấy bình nước sôi để cách đó không xa.
Anh suy nghĩ vài giây rồi đứng dậy đi tới chỗ hai ông cụ, cúi người, nụ cười hòa nhã hỏi: “Chào ông, cháu có thể xin của ông một tách trà không?”
Nghe thế, ông cụ đang đắm chìm trong thế cờ không ngẩng đầu lên, chỉ nói: “Tự mình rót đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT