Trần Lộng Mặc vui vẻ: “Anh năm, sao anh lại về bây giờ, không phải bảo là mấy ngày nữa à?”
Ngồi trên tàu lửa mấy ngày, Trần Nghĩa thấy hơi uể oải: "Vài ngày trước, anh tư có gọi điện qua nói cuối tháng này sẽ dẫn người yêu về ra mắt nên anh mới về gấp để không chậm trễ.”
Nghe vậy, Trần Lộng Mặc lắc đầu: “Trùng hợp thế, hôm nay là ngày đó nè, sao anh về sớm được hay vậy?”
"Ga tàu lửa thường có xe tiễn khách riêng.” Trần Nghĩa cũng không ngờ là trùng hợp như vậy, anh ấy đặt cái bọc to đùng trên người xuống đất, rồi mới ngó người qua quan sát mấy đứa nhỏ, ánh mắt cực kỳ dịu dàng: "Kinh Kinh với Thất Thất lớn nhanh quá.”
Trần Lộng Mặc cười đáp: “Đúng rồi đấy, mỗi ngày lại khác thêm nhiều chút, à phải rồi, bây giờ Hổ Con nhà anh ba là đứa chơi vui nhất cũng là đứa có tính cách tốt nhất đấy.”
Nghe vậy, Trần Nghĩa dời mắt sang đứa bé lớn nhất, thằng bé đạp đạp cái chân nhỏ ú nu, đúng là rất đáng yêu.
Trước đây, anh ấy cảm thấy bản thân không thích trẻ con chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play