“Cũng phải, từ hồi có em bé, em cảm thấy não mình hoạt động không tốt lắm, lại đa cảm. Người ta nói một lần mang thai là ngu ngốc ba năm, không thể nào là sự thật được nhỉ?" Nói xong lời cuối cùng, Trần Lộng Mặc còn tò mò sờ sờ, sờ sờ cái bụng vẫn khá bằng phẳng của mình.
Thiệu Tranh chưa bao giờ nghe thấy những lời như vậy trước đây, anh cố nén cười: "Không sao đâu, dù em có ngốc nghếch thì anh cũng vẫn thích."
Nghe vậy, Trần Lộng Mặc hơi rút ra khỏi vòng tay của người đàn ông, nheo mắt nhìn người đó, lạnh lùng nói: “Vậy em có phải cảm ơn anh không thế?”
“Vợ ơi em xem, em có ngốc đi chút nào đâu.” Thật ra lại còn dữ hơn ấy chứ.
Trung đoàn trưởng Thiệu lại bị nhéo vội vội vàng vàng đổi chủ đề: “Hôm nay anh trai anh gọi điện về nhà, gia đình chị dâu sắp về Trung Quốc.”
Trần Lộng Mặc sửng sốt một chút, tò mò hỏi: “Thật à? Vậy có phải bọn họ sắp kết hôn hay không?”
Cô đã không gặp lại chị Nhiễm Sương từ sau đợt nghỉ hè, người ta chạy đến đơn vị cùng ăn tết với anh Thiệu Việt, thật đúng là không biết hai người có tiến triển gì mới không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT