Thiệu Tranh phun ra một câu với đối phương trước: “Lão Vạn, anh không biết xấu hổ à, bé gái này giống anh chỗ nào đâu?”
Vạn Trình vốn có ý khoe khoang nghe vậy bỗng không cam lòng, nhanh chóng ôm con gái để lên sát mặt mình, sốt sắng nói: “Mắt các anh không tốt à? Con gái tôi giống tôi biết mấy? Nhìn đôi mắt này đi, xinh đẹp long lanh, còn cái miệng nhỏ này nữa, quả thật là cùng một khuôn đúc ra ấy, tôi thấy hai anh hâm mộ tôi có con gái thì có.”
Haiz, câu này quả thật đã đâm trúng tim đen của hai người đàn ông này.
Thiệu Tranh bắt đầu phấn chấn hơn bỗng không thể nhịn nữa, tranh luận với Vạn Trình từ ngũ quan đến nước da đứa bé, phải cãi cho trung đoàn trưởng Vạn biết rõ rằng con gái anh ta không có chỗ nào giống! Anh! Ta! Hết!
Tào Lưu giương khóe miệng, ngại hùa theo “hai đánh một” nên chỉ nhìn vợ Vạn Trình dở khóc dở cười đứng bên cạnh, cười nói: “Chị dâu lượng thứ, trung đoàn trưởng Thiệu cũng có ý tốt, suy cho cùng con gái nhà chị xinh đẹp thế, nếu giống trung đoàn trưởng Vạn thì e là mai sau con trẻ sẽ phải chịu tủi thân.”
Vợ Vạn Trình: ... Sao cứ thấy câu này hơi kỳ lạ, nhưng lại thấy rất có lý là sao vậy? - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT