Thiệu Tranh rất thích nghe câu này, liền cười tủm tỉm.
Dương Hồng Vũ thấy thế thì lắc đầu, quay sang bảo vợ: “Trong giỏ có lạp xưởng vợ lão Thiệu mang tới, tiện thể đem hâm nóng luôn.”
Bây giờ Mã Tiểu Phong mới nhận ra người ta còn mang theo đồ ăn ngon như vậy, cô ấy càng thấy ngại: “Thế… Thế này quý hóa quá.”
Trần Lộng Mặc không để ý nhiều, chủ động xách giỏ sang chỗ cô ấy, khoác tay đối phương, cười: “Chị dâu, để em xuống giúp chị.”
Nhận ra lời người ta nói không mang ý xã giao, dù về cơ bản cô ấy đã chuẩn bị đồ ăn xong rồi, nhưng trong lòng Mã Tiểu Phong cũng vui mừng. Chí ít ở điểm này, cô ấy có thể nhìn ra đối phương tuy còn nhỏ tuổi nhưng lại khá hiểu chuyện: “Được thôi, vậy cho dễ bề tâm sự, sau này chúng ta trở thành hàng xóm của nhau rồi…”
“Ý của chị dâu là…”
Thấy hai người cười nói đi xuống bếp, Dương Hồng Vũ trêu ghẹo người cộng sự sắp biến thành “hòn vọng thê” một chút: “Nhìn đủ rồi, vợ tôi là người thế nào, anh còn không yên tâm sao, cô ấy có thể ăn thịt em dâu à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play