Trần Lộng Mặc cứ tưởng trong bóng tối sẽ không ai thấy ngay lập tức rút tay ra, gượng gạo sai bảo chồng: “Đồ đạc còn ở chỗ Tiểu Triệu, anh đi xách về đi.”
Nghe vậy, Thiệu Tranh cũng mới phát hiện có người bèn đưa đèn pin cho vợ, nói với nhân viên cần vụ: “Tiểu Triệu, cậu vất vả rồi, cậu đi nghỉ đi, đưa đồ cho tôi.”
Triệu Đại Khánh nhẹ nhõm trong lòng, cảm thán cuối cùng họ cũng thấy cậu ấy rồi.
Thấy chồng nhận lấy bao tải, Trần Lộng Mặc cản Tiểu Triệu định rời đi lại, lục vài món ăn vặt trong bao ra đưa cho cậu ấy. Triệu Đại Khánh hơi ngại gãi đầu, sau đó nhìn trung đoàn trưởng, đây đều là thịt, đồ quý không đó.
Thiệu Tranh cười mắng: “Thằng nhóc thối cậu ưỡn ẹo cái gì? Cho cậu thì cầm đi.”
Nghe được câu này, quả nhiên Triệu Đại Khánh thò tay ra nhận, cười lộ hai hàm răng trắng: “Cảm ơn chị dâu ạ.”
Vứt ra câu này xong, cậu ấy rất biết điều chạy đi. Tốc độ ấy, vèo vèo, chớp mắt cái đã lẫn vào bóng tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play