Cô sửng sốt một chút, sau khi bị đặt lên giường, cô nhận ra người này muốn làm gì, lập tức tức giận nhéo anh: “Giờ đang là ban ngày.”
Thiệu Tranh cười lớn, bộ dáng như một quý ông: "Đang suy nghĩ cái gì vậy? Hai ta ngủ bù, mẹ nói buổi sáng em đã phải dậy sớm rồi.”
“Thật à?” Trần Lộng Mặc nhìn người đàn ông đứng bên giường đang cởi cúc áo sơ mi với ánh mắt khó tin.
“Thật chứ! Buổi tối còn liên hoan nữa cơ mà, anh là kiểu không biết nặng nhẹ như vậy chắc?”
Trần Lộng Mặc liếc nhìn vị trí nghĩ một đằng nói một nẻo của anh lúc bấy giờ, hai má ửng đỏ, vẻ mặt kiểu anh lừa đứa ngốc chắc.
Thiệu Tranh xấu hổ ho nhẹ một tiếng, nhanh nhẹn nằm lên giường, lại giũ tấm chăn cưới đỏ thẫm đắp lên nửa người dưới rồi mới nghiêm trang nói hươu nói vượn: “Nó là nó, anh là anh, nó không chịu nghe lời anh thì anh cũng hết cách... Duật Duật, chúng ta đã hẹn hò được vài năm rồi, em biết con người anh thế nào mà... Ngủ đi, chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi dưỡng sức.”
Nói nghe đến là...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT