Trong phòng tân hôn tràn ngập không khí đầm ấm hạnh phúc, Cao Tình mặt mày hớn hở vây quanh con dâu: “Mau ngồi nghỉ ngơi một chút, chốc nữa còn phải đi ra ngoài kính rượu.”
Cao Tình bày tỏ, từ lúc con dâu xuống xe, trong mắt bà không còn nhìn thấy ai nữa.
Cũng đành chịu thôi, cô con dâu này làm bà tự hào quá, chẳng cần phải quay ra nhìn mà bà cũng biết những người suốt ngày ăn nói chua ngoa bây giờ đang có vẻ mặt gì sau lưng bà.
Nghĩ như vậy, Cao Tình không đợi con dâu đáp lời thì lại quan tâm nói: “...Duật Duật con có lạnh không, có cần kéo bếp sưởi vào trong nữa không? Đúng rồi, đói bụng không? Mẹ gọi người mang cho con chén chè trứng được không...”
Nhìn mẹ mình đang quanh quẩn bên cô vợ nhỏ, giành mất đất diễn của mình, anh nhắm mắt lại mấy lần nhưng cuối cùng vẫn không thể kìm nén được những đường gân nổi trên trán, đúng lúc anh đang định mở miệng bảo mẹ đi ra đi, thì lại thấy cô vợ nhỏ cười tủm tỉm nắm lấy tay mẹ, giọng điệu nũng nịu: “Mẹ, con không lạnh, nhưng thật ra cũng hơi đói bụng, buổi sáng mẹ con và mẹ Thu Hoa chỉ cho ăn mấy miếng bánh quy.”
Nghe vậy, dù biết hôn lễ thời này phần lớn đều như thế, Cao Tình nghe tiếng gọi “Mẹ” kia mà sung sướng bần thần hết cả người.
Bà lập tức đau lòng nói: “Thế làm sao mà chịu được chứ, chớ để bị đói lả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT