Chưa gì mà đã gọi em dâu rồi sao? Trong lòng Trần Lộng Mặc hơi ngại ngùng, nhưng nét mặt lại sượng đơ, khôn khéo gọi lại: “Chào anh cả.”
Thiệu Việt gật đầu tỏ vẻ đáp lại, rồi nhìn về phía em trai.
Thiệu Tranh đang bị điệu bộ câu nệ của cô bé chọc cười, sau khi thấy anh trai nhìn sang mình, xoa đầu cô, xách cái rương lên: “Mẹ biết chúng ta đính hôn, nhờ anh cả mang quà gửi em, anh giúp em cất vào phòng nhé?”
Trần Lộng Mặc không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ bên trong là quần áo, cũng không nũng nịu, nhướng mày nói: “Để em tự mang vào phòng, anh ngồi với anh cả một lát đi.”
“Cũng được, thím đâu rồi?” Thiệu Tranh kéo anh trai ngồi xuống ghế sô pha, rồi tìm bình trà pha trà một cách thuần thục.
“Hôm nay, chị dâu Phương Bình làm canh sườn nấu dưa chua, nhờ mẹ Thu Hoa sang chỉ dạy tay nghề, chắc sắp về rồi.” Đặt rương xuống, Trần Lộng Mặc lập tức bước ra.
Thiệu Tranh đưa trà cho anh trai, cẩn thận ngửi: “Có phải nhà chúng ta cũng nấu canh sườn dưa chua không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT