Tào Thu Hoa cao hơn một mét bảy, tuy dáng gầy nhưng suy cho cùng cũng đã làm chuyện đồng án bao năm nay nên sức không yếu, hồi trẻ còn là một người dũng mãnh dám đi săn trong núi.
Mấy năm nay con cái lớn khôn rồi, tính tình cũng ngày càng dịu dàng. Nhưng có vài thứ đã ngấm vào xương tủy, thời khắc khẩn cấp đưa con dâu đi sinh lại đến gây hấn, Tào Thu Hoa thấy thứ hành vi vô duyên vô cớ của bà Tiền này quả thật là đang chọc vào ống phổi của bà ấy.
“Đánh người rồi... Bắt nạt người... Con trai ơi, mẹ con bị người ta đánh rồi... Cháu trai cả của bà ơi...” Bà Tiền tự nhận là người thành phố nên xưa nay đều nói năng hống hách, gần như cả đời chưa từng đánh nhau với ai, hoàn toàn không ngờ đối phương lại mặc kệ tất cả mà đánh.
Đừng nói đánh trả, bà ta giãy còn giãy chẳng ra, cả người còn đau đớn dữ dội, chỉ có thể khóc la om sòm.
Đương nhiên chắc cũng là có buồn thật, buồn vì cháu trai sẽ bị nhà họ Trần cướp trước.
Mà trong phòng bệnh, Cố Quế Phân nằm trên giường, sắc mặt trắng bệch nhìn chằm chằm vào trần nhà, cũng không biết chị ấy đang nghĩ gì, chỉ như không nghe thấy tiếng khóc gào của mẹ chồng bên ngoài.
Cho đến khi cô con gái lớn mới chín tuổi ở cạnh chị ấy cũng xụ mặt, nắm chặt tay mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT