Trần Lộng Mặc bật cười nói: “Tôi biết rồi, nhưng mà anh ấy làm người chủ trì có ổn không đấy?”
Không phải là cô nói quá nhưng mà với điều kiện của anh Thiệu Tranh thì làm vậy không phải sẽ tạo thêm áp lực cho các đồng chí khác hay sao?
Tiểu Phương hiểu ý mà chị dâu muốn nói, cậu ấy cười hì hì nói: “Không sợ, ngay từ ban đầu trung đoàn trưởng đã giải thích với mọi người là anh ấy đã có người yêu rồi.”
“Là… là giải thích như thế kia hả?” Trần Lộng Mặc hơi dừng lại, nụ cười cũng vụt tắt, cô đưa mắt đánh giá đôi nam nữ cách đó không xa.
Cô cũng không nghi ngờ gì cả, nhưng con người là một sự tồn tại rất kỳ lạ, khi đã có người yêu rồi thì sẽ sinh ra tính chiếm hữu. Cho nên, dù biết rõ là chẳng có gì cả nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không vui.
Tiểu Phương cũng chỉ mới mười chín tuổi, cậu ấy nhìn theo hướng Trần Lộng Mặc đang nhìn thì phát hiện trung đoàn trưởng của mình đang đứng trước cửa hội trường nói chuyện cùng một người phụ nữ ăn mặc sang trọng.
Cậu chàng thật thà nhìn thấy cảnh đó thì cả khuôn mặt đều nhăn nhó, cất cao giọng hét lên: “Trung đoàn trưởng, chị dâu tới rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play