Bốn người ngồi trên xe buýt cỡ trung bình, lắc lư hơn một tiếng đồng hồ, sau khi tới nơi, từ lúc ánh sáng mặt trời rạng ngời, cho tới tập tễnh lặn xuống, cho tới khi bầu trời đầy tuyết nhiễm màu đỏ cam.
Những khối băng được điêu khắc ở đây không thể nào rực rỡ đầy màu sắc như trong các video sau này, nhưng lúc này, vào thời khắc này, nó vẫn đẹp kinh người.
Trần Lộng Mặc lúc đầu còn hơi say xe, trong chớp mắt đã hồi đầy máu sống lại, cô kéo mẹ Thu Hoa và cha Tông đứng thẳng trước từng khối băng được điêu khắc một, chụp ảnh lưu niệm.
Bất kể là băng điêu khắc hình người, hình cá voi… Hay là băng được điêu khắc hình nhà ở, xe… Chỉ cần là cảnh đẹp, cô đều muốn giữ lại kỷ niệm.
Tào Thu Hoa bị con gái lôi kéo chụp hình cả nửa tiếng, đổi hết hai cuộn phim, tới cuối cùng, bà ấy không chịu được nữa, phất tay đuổi người: “Con và Tiểu Thiệu đi vòng vòng chơi đi, mẹ và cha Tông của con tách ra đi chơi riêng.”
Toàn bộ hành trình Tiểu Thiện đều rất tốt tính và kiên nhẫn chăm sóc ba người họ.
Bình thường người lính có ít ngày nghỉ, ra ngoài một chuyến cũng khó khăn, bà ấy cũng không thể không tinh ý được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play