"Vậy anh chịu để bị đánh hả?" Nói xong, ánh mắt Trần Lộng Mặc lại bắt đầu quan sát vóc dáng người yêu mình.
Chứ đừng nói đến chuyện lần trước lúc gặp mưa, chỉ để ý cơ ngực với cơ bụng, bây giờ mới nhận ra, vai anh Thiệu Tranh còn rất rộng.
Nhớ lại cảnh vừa nãy anh đánh nhau với người ta, hẳn là khả năng chịu đòn rất tốt nhỉ?
Lỡ cô mà không ngăn lại, chẳng hạn anh có nhận một đòn của anh cả, chắc là… cũng không có việc gì đâu nhỉ?
"Đang nhìn cái gì vậy?" Thiệu Tranh cũng không phải người chết, hơn nữa ánh mắt người yêu còn lộ liễu như vậy, anh vừa thấy không được tự nhiên, vừa thầm duỗi thẳng vai, cố gắng làm vai lưng thẳng hơn một chút.
Trần Lộng Mặc không nhìn ra tâm tư cẩn trọng của người đàn ông, dùng giọng điệu hơi sợ hãi nói: "Chỉ là em cảm thấy ngạc nhiên thôi, trước kia anh cũng từng nói anh biết đánh nhau, nhưng chính mắt nhìn rồi em vẫn không thấy giống lắm."
Nói thế nào đây, cảm giác hình tượng đã bị sụp đổ*, rõ ràng là dáng vẻ thư sinh nho nhã, lời nói hành động cũng rất nhã nhặn lịch sự, lúc đánh nhau từng đòn đánh lại thấu đến xương thịt, tràn đầy sức mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT