Cô không nói một tuần nữa cha Tông phải về thôn Sơn Thuận, tình cảm của ông ấy và mẹ Thu Hoa rất tốt, nhiều năm như vậy chưa bao giờ tách ra, với tư cách là áo bông nhỏ tri kỷ, cô không muốn làm bóng đèn đâu.
Nghĩ tới đây, thấy mẹ lại muốn nói gì đó, cô nhanh chóng lên tiếng: "Phòng ngủ chính và phụ đều đốt than nên phòng này cũng không hề lạnh, còn có chăn dày như vậy nữa mà."
"Vậy cũng được, nếu lạnh thì cứ tới ngủ với mẹ." Vỗ vỗ chiếc chăn bông dày trên giường, Tào Thu Hoa suy tư vài giây, cuối cùng gật đầu.
Ba người đi xem phòng bếp rồi quay lại phòng khách, lúc ngồi trên sô-pha, Tào Thu Hoa vốn quen sống trong căn nhà lớn của mình đưa ra kết luận: "Nhà này cũng không lớn lắm!"
Trần Vũ Văn cùng anh em tốt mang theo hành lý vào nhà nở nụ cười: "Cũng không nhỏ mà mẹ, khoảng 80 mét vuông, đương nhiên không thể so được với dưới quê, nhưng so với mười mấy người chen chúc trong 2-30 mét vuông nhà tập thể hình ống* thì vẫn rất rộng rãi."
* Nhà tập thể hình ống: kiểu nhà ở đặc sắc của Trung Quốc có diện tích nhỏ, hành lang dài, phòng tắm và nhà vệ sinh đều là nhà công cộng, mỗi phòng đơn có diện tích khoảng 10 mét vuông, tiền thân của nó là văn phòng của nhiều đơn vị hoặc ký túc xá cho nhân viên độc thân
Tào Thu Hoa mỉm cười: "Con nói như vậy quả thực không nhỏ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play