Trần Lộng Mặc dở khóc dở cười: “Mẹ, mẹ không tin con gái mẹ thì cũng phải tin gia giáo của Thiệu lão Tướng quân chứ? Con rể tương lai của mẹ còn e lệ hơn cả con gái mẹ đấy!”
Quý Mạt liếc nhìn cô: “Ồ? Nói tỉ mỉ cho mẹ nghe xem, con làm gì mà khiến người ta e lệ rồi?”
À.. Ngu rồi… Trần Lộng Mặc quay đầu đi chỗ khác giả ngu.
Quý Mạt cười mắng: “Nhóc con đáng ghét, con kiềm chế một chút. Nếu người ta tốt thật, coi chừng bị con hù chạy đó, có biết không?”
Trần Lộng Mặc cười hì hì: “Chắc chắn là không thể nào đâu!”
“Không tệ, có mấy phần năng lực của mẹ năm xưa.”
“Hì hì…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play