Cho nên anh chỉ tươi cười hớn hở: “Mẹ đừng hỏi nhiều như vậy, cho con mượn bàn là điện dùng tí.”
Lòng hiếu kỳ không được thỏa mãn, Cao Tình giận giơ tay đập cho thằng con hai phát rồi mới quay đi lấy bàn là điện.
Thiệu Vi An nhân cơ hội nói: “Đồng ý là tốt, đừng vì đồng ý bên nhau rồi mà bỏ bê con gái người ta, với người sống với mình cả đời thì có chăm tốt thế nào cũng không bao giờ là đủ, biết không?”
Lúc này trong đầu Thiệu Tranh toàn bong bóng màu hồng, chỉ nắm được trọng điểm là hai chữ "cả đời", nụ cười trên mặt lại càng thêm rạng rỡ: “Cha yên tâm đi, chúng con sẽ hòa thuận cả đời.”
Tuy rằng mừng cho con trai, nhưng thấy nó cười thành như vậy thì Thiệu Vi An vẫn buồn cười lắc lắc đầu: “Cái thằng nhóc thúi, chín chắn lên coi.”
Thiệu Tranh nghe vào tai câu này, nhưng lúc này anh không thể nào chín chắn cho được, hạnh phúc đến độ cả người cứ lâng lâng, cảm xúc thì cứ phấn khởi bừng bừng.
Vì thế sau khi nhận bàn là điện mà mẹ đưa cho, anh đề nghị: “Cha, con phấn khởi quá, hay là cha xuống sân đánh bóng rổ với con khoảng một tiếng đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play