Nghe những lời lẽ như vậy, Trần Lộng Mặc thiếu chút nữa thì trợn trắng cả mắt.
Nhưng rốt cuộc cô vẫn đuối lý, cô thành tâm nghe cậu cằn nhằn xong mới lên tiếng dỗ ngọt mấy câu: “Em lơ đễnh như vậy là vì em biết có anh tư ở đây, anh sẽ luôn bảo vệ em.”
Trần Quân rất dễ dỗ, cậu cười hì hì mấy tiếng rồi xếp gọn đồ đã lấy ra vào lại trong túi.
Thấy vậy, Trần Lộng Mặc ngăn lại: “Đừng xếp lại vào trong túi nữa.”
“Sao thế?”
“Chúng ta chỉ mang theo những đồ cần thiết thôi, mấy thứ này để gửi riêng.”
Ánh mắt Trần Quân bỗng biến sắc: “Không… Không đến mức đó chứ, mang theo cũng được mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT