“Vào!” Thiệu Tranh tỉnh táo lại, cất ô đi, dựng ở bên cạnh tường, lúc này mới bước nhanh vào trong phòng.
Trần Lộng Mặc không muốn chưa biết gì cả mà đã bị bắt xem mắt, càng không muốn ngồi đó để bị người xa lạ đánh giá.
Nhưng trong phòng chỉ có cửa chính, đi vào chắc chắn sẽ bị nhìn thấy, cô phải giữ chút mặt mũi cho thím Cao Tình.
Cho nên, trước khi vào trong nhà, cô để cánh tay mình ở bên ngoài mái hiên, để mặc cho cánh tay mình bị ướt mới đi vào trong nhà dưới ánh mắt không hài lòng của người đàn ông.
“Ôi! Sao lại ướt thành như vậy rồi? Không mang ô à?” Nhìn thấy hai người ướt như chuột lột, Cao Tình không quan tâm đến mẹ con Văn Quyên không mời mà đến khiến bà nổi giận nữa, bà đứng dậy đi nhanh ra đón.
“Có mang, nhưng mưa to quá ạ.” Trần Lộng Mặc nghiêng đầu giũ nước mưa trên người, không nhìn vào phòng khách.
Cao Tình có lòng nhắc thêm hai câu, lại lo lắng đứa nhỏ bị cảm lạnh, chỉ có thể nói: “Trong bếp có nước nóng, xách hai bình ra để lau người một chút rồi lại thay quần áo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play