- Phiền phức gì, không phải ông muốn nói  m Sơn là giả đấy chứ?  

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, lạnh giọng hỏi.  

Bởi vì vẫn bận rộn, hắn không hỏi quá nhiều chuyện  m Sơn.  

Ai biết đến thành phố Nam Sơn, muốn đi  m Sơn phải giải quyết phiền phức.  

Sắc mặt Chu Trường Hoằng thay đổi, cũng không dám vòng vèo, nhanh chóng giải thích:  

Chắc chắn  m Sơn có tồn tại, chỉ là tiến vào  m Sơn có hồ nước nhỏ tên Minh Hồ, bên trong có cá ăn thịt người rất khó đối phó, loại cá này không chỉ có số lượng nhiều, còn như tên trộm gà, nếu không giải quyết đám cá này, rất khó tiến vào trong  m Sơn.  

- Trước kia ông tiến vào  m Sơn thế nào?  

Mạc Phàm hỏi.  

- Trước đây tôi có ba quỷ tướng, loại cá này ngoại trừ thích ăn thịt ra, cũng rất có hứng thú với âm hồn, bình thường tôi đều ra lệnh cho quỷ tướng hấp dẫn loại cá này, bây giờ quỷ tướng...  

Ánh mắt Chu Trường Hoàng nhìn Mạc Phàm đầy phức tạp nói.  

Nếu giống trước kia thì không có vấn đề gì, nhưng ba quỷ tướng của ông ta đã bị Mạc Phàm ra tay tinh lọc, đã không còn công cụ tiến vào  m Sơn.  

- Cá thích âm hồn sao?  

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, tò mò hỏi:  

Là cá gì?  

Chu Trường Hoằng suy nghĩ một lát, lúc này mới nói:  

- Một loại cá màu đen dài nhỏ, không khác cá chình lắm, to như cánh tay người trưởng thành, dài như mặt người, miệng đầy răng nhọn, không chỉ có tính công kích rất mạnh, cũng rất thông minh.  

Có mấy lần ông ta muốn tiêu diệt đám cá kia, đều dùng độc, điện, lửa hết cả rồi, nhưng không làm gì được đám cá đó.  

Đám cá kia cảm nhận được nguy hiểm không biết trốn ở đâu, một khi hết nguy hiểm lập tức xuất hiện cả đám, ông ta từng tận mắt nhìn thấy một sư đệ bị cá kéo vào trong nước, cắn nuốt sạch sẽ, ông ta ngay cả cứu cũng không có cách cứu.  

- Đó là quỷ xà, một loại yêu thú.  

Mạc Phàm nghe Chu Trường Hoằng miêu tả, nói.  

Quỷ xà là một loại yêu thú quần tụ cấp thấp, thực lực cao lắm chỉ đến Trúc Cơ trung kỳ, rất ít con đến Trúc Cơ hậu kỳ, bình thường đều là Nội Kình hậu kỳ.  

Loại cá này cực thích cắn nuốt sinh hồn, trong nước thủy quỷ có nhiều loại này. Còn chỉ số thông minh của quỷ xà sao, không hề cao, sở dĩ có thể tránh thoát khỏi nguy hiểm bởi vì trong mỗi đám quỷ xà đều có một xà vương. Quỷ xà trưởng thành đến Trúc Cơ hậu kỳ toàn thân màu vàng đen, lớn hơn quỷ xà bình thường nhiều, chân chính có được chỉ số thông minh là con này, các quỷ xà khác đều nghe theo mệnh lệnh của nó.  

Ở chỗ quỷ xà đều có Huyết Linh Chi.  

Huyết Linh Chi không chỉ có thể dùng luyện thể, hiện giờ cơ thể hắn rất cần những nguyên liệu này.  

Nếu cơ thể không đủ cường hãn, một khi nhị chuyển Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, hắn sẽ bạo thể mà chết. Trừ chuyện đó ra, Huyết Linh Chi cũng  

là nguyên liệu chủ yếu luyện chế Thọ Dương Đan.  

Không biết lần này đi  m Sơn có thu hoạch ngoài ý muốn gì không.  

—- Yêu thú?  

Chu Trường Hoằng hít vào một hơi khí lạnh, ông ta là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, tất nhiên biết khái niệm yêu thú.  

Chỉ một yêu thú Trúc Cơ kỳ nào đó đều có khả năng tàn sát một thôn trang, may mà những quỷ xà này không thể rời khỏi Minh Hồ.  

Nếu đổi thành yêu thú như yêu viên yêu lang trên đất bằng, hậu quả tuyệt đối khó mà tưởng tượng nổi.  

- Mạc tiên sinh, cậu có biện pháp đối phó những yêu thú này không? Chu Trường Hoằng hỏi.  

Ông ta đến Trúc Cơ trung kỳ, mấy chục người thì không có gì phải sợ, thực lực của ông ta không bằng Mạc Phàm, nhưng có thể chém giết.  

Nhưng nếu là ngàn vạn ông ta không có biện pháp, những thứ tích tiểu thành đại này, quả thật hơi phiền phức. Biện pháp tốt nhất cũng là dùng âm hồn, quỷ tướng hấp dẫn bọn chúng rời đi, sau đó đi qua hô.  

Việc cấp bách hiện giờ là đi tìm quỷ tướng tốt hơn.  

- Chỉ là một đám quỷ xà mà thôi, không có gì phải sợ, ông đi chuẩn bị đi, hai ngày sau chúng ta sẽ đi  m Sơn. Mạc Phàm lạnh nhạt nói. Chu Trường Hoằng không có biện pháp đối phó quỷ xà, nhưng mấy thứ này có thể làm khó được y tiên bất tử hắn sao?  

Hắn có thể nghĩ ra hàng trăm biện pháp đối phó đám quỷ xà kia.  

Cha mẹ ở Nam Sơn mấy ngày, cũng chuẩn bị về thành phố Đông Hải, đợi đưa cha mẹ về Đông Hải, hắn cũng có thể đi  m Sơn liều tìm vận khí.  

Nếu vận khí tốt, Tụ Linh Đại Trận có thể hoàn thiện một phần lớn, nói không chừng còn có cơ duyên khác, ví dụ như nhẫn có khắc  m Sơn trên tay hắn. Vẻ mặt Chu Trường Hoằng khẽ đổi, mắt nhìn Mạc Phàm tràn đầy kính sợ, vội vàng gật đầu.  

- Dạ, tôi lập tức chuẩn bị, chỉ là...  

Mạc Phàm thấy Chu Trường Hoằng còn muốn nói gì, hơi nhíu mày.  

Còn chuyện gì nữa?  

- Là thế này, Hoa lão gia tử ở thành phố Nam Sơn bị bệnh, vừa rồi Hoa gia gửi thiệp mời, muốn mời cậu giúp chẩn đoán bệnh, Mạc tiên sinh có muốn đi không? Đây là thiệp mời, lão phu nhân bảo tôi đưa cho cậu.  

Chu Trường Hoằng lấy một thiệp mời ra, đưa cho Mạc Phàm.  

Hoa lão gia tử, ai vậy?  

Mạc Phàm hỏi.  

Hắn tới Nam Sơn không nhiều, không biết thành phố Nam Sơn có Hoa lão gia tử gì đó.  

- Hoa lão gia tử này tên là Hoa Anh Hùng, là Hoa Kiều từ nước ngoài về đầu  

tư mấy năm trước, nguyên quán là người thành phố Nam Sơn, trước đây thành phố Nam Sơn là thành phố nghèo và lạc hậu nhất trong bốn thành phố Giang Nam, có được như bây giờ đều nhờ Hoa lão gia tử ban tặng, Hoa lão gia tử có danh vọng cao ở thành phố Nam Sơn, tuy không thể so với nhân vật viết trong sách lịch sử như lão gia tử Tần gia ở thành phố Đông Hải, nhưng cấp bậc tương đương với Tần lão gia tử ở thành phố Nam Sơn, cho dù là Khổng Chương cũng phải nể mặt Hoa lão gia tử năm phản.  

Chu Trường Hoằng giải thích. Mạc Phàm nhướn mày, quả thật có không ít Hoa Kiều về nước đầu tư, một số người đã làm thành phố phát triển hon.  

Hoa lão gia tử này có thể khiến thành phố Nam Sơn như ngày hôm nay, coi như là một nhân vật khó lường. Ông ta bị bệnh gì?  

- Nghe nói vài ngày trước Hoa lão gia tử ra ngoài uống rượu, trên đường trở về đột nhiên té xỉu, ở bệnh viện vài ngày không kiểm tra ra được bị bệnh gì, chỉ là từ sau ngày đó, Hoa lão gia tử thường xuyên hồ ngôn loạn ngữ, tự xưng là Hoa Hùng, quay về tìm Quan Vũ chém chết ông ta báo thù, gần đây càng ngày càng nghiêm trọng, bác sĩ nói ông ta bị động kinh, tôi hoài nghi ông ta bị quỷ nhập. Tự xưng là Hoa Hùng sao?  

Mạc Phàm cười, thú vị vậy à. Không phải hắn chưa từng thấy người như vậy.  

Khi ở Tu Chân giới, hắn từng thấy một đệ tử thế gia tự xưng là Mạc Vấn Kiếm một trong mười đại cao thủ để lại Tiên Kiếm chuyển thế, còn nói một số chuyện liên quan đến Mạc Vấn Kiếm, có một lần thực sự cho rằng là Mạc Vấn Kiếm chuyển thế. - Ông muốn đi sao?  

Mạc Phàm hỏi.  

- Đúng vậy.  

Khuôn mặt già nua của Chu Trường Hoằng khẽ đổi, gật đầu.  

Nếu là quỷ nhập, ông ta phải bắt một con.  

Cho dù không cần làm mồi hấp dẫn quỷ xà  m Sơn, cũng có thể tăng một chút sức chiến đấu.  

Nhỡ đâu gặp nguy hiểm gì đó ở  m Sơn, cũng có thể ứng phó một lát, tốt hơn so với không làm gì.  

- Cũng được, chúng ta đi xem đi. Mạc Phàm gật đầu.  

Dù sao hắn ở đây cũng không có chuyện gì làm, không thích hợp tu luyện, tạm  

thời cũng không đi  m Sơn được, đi xem cũng không sao.  

Xe Hoa gia chưa rời đi, hắn nói với lão phu nhân một tiếng, ngồi trên xe Lincoln của Hoa gia rời khỏi biệt thự Tưởng gia.  

Hoa gia cũng ở Bán Sơn Thự, cách biệt thự Tưởng gia không xa, đi một lát đã  

đến nơi.  

Mới vừa xuống xe, hắn liền thấy một bóng dáng quen thuộc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play