Mà kỳ tuyển tú này do chính Hoàng Hậu nương nương chủ trì.


Nàng này ở trong cung cũng coi như sánh với Chu Uẩn, đích nữ của Hộ Bộ Thị Lang, thân phận này có lẽ không xuất chúng trong kỳ tuyển tú này, nhưng ai bảo nàng có một vị Quý phi sủng quan trong hậu cung là cô cô.


Nói đến cũng buồn cười, trong cung Hoàng Hậu và Quý phi đấu cả đời, kỳ tuyển tú này, cháu gái ruột của hai người lại vừa khéo mà cùng trúng cử.


Nhưng không được tranh cái thắng thua ra ngoài.


Hôm nay buổi trưa Chu Uẩn đi dùng bữa trong cung Quý phi, chạng vạng Hoàng Hậu trong cung ban thưởng cho Trương Hoa Thường liền đến Trữ Tú Cung.


Lại như vậy, ngoài kia lại truyền đến vài tiếng cười nói.


"Nương nương đối tỷ tỷ yêu thương, thật khiến ta chờ hâm mộ, chiếc phượng châu trâm này, trừ bỏ Trương tỷ tỷ, e cũng không ai khác xứng đôi."


Bên kia nói gì Chu Uẩn không nghe rõ, chỉ có câu này rõ ràng truyền vào.


Người nói chuyện tựa ý có chế giễu, dứt lời, còn cười khẽ nhẹ.


Chu Uẩn ngồi thẳng thân mình.


Nàng vốn dĩ không nghĩ tranh với Trương Hoa Thường, rốt cuộc trong phủ hao hết tâm tư cho nàng trãi một cái con đường thoải mái, nàng chỉ cần dựa theo mà đi, đã là một đời an khang.


Cái gọi là "phân dụng tâm", người khác không thể nào hâm mộ được.


Chu Uẩn vốn không phải là người có tính cách cam chịu, con đường mà người khác sắp đặt cho nàng khiến nàng cảm thấy ghê tởm, vì vậy nàng quyết tâm phải thay đổi con đường của mình.


Chiếc phượng châu thoa kia, cuối cùng Chu Uẩn cũng không nhìn thấy.


Nàng vừa đẩy cửa sổ ra, thì ma ma họ Lưu đã đi đến. Ma ma vừa mới lộ ra nửa người, nàng liền đóng cửa sổ lại.


Ma ma họ Lưu là người từ Trung Tỉnh Điện ra, đến để dạy dỗ các tú nữ trong cung quy củ.


Mọi tú nữ trong cung đều rất kính trọng bà, nguyên nhân là vì những người gây rối trước đây đều đã bị đuổi khỏi cung. Lần tuyển tú này, các tú nữ không được gặp mặt các chủ tử, mọi biểu hiện của họ đều được ghi chép vào sổ tay của bà.


Đối diện giường là bàn trang điểm, Chu Uẩn vừa nhấc mắt lên liền nhìn thấy mình trong gương đồng.
Nàng vừa trải qua một trận khóc lóc, khóe mắt còn hơi ửng đỏ. Vẻ đẹp e ấp và kiều diễm của nàng càng thêm nổi bật trên nền váy khâm, vài nếp gấp trên váy càng khiến nàng thêm phần lôi cuốn.


Chu Uẩn bực bội nhìn đi chỗ khác.


Nàng sai cung nhân canh cửa mang vào một chậu nước ấm để rửa mặt, sau đó thay một bộ xiêm y mới. Bộ quần áo bằng lụa mỏng màu hoa bách hợp càng tôn lên vóc dáng lả lướt của nàng, chỉ lộ ra phần cổ thon dài trắng nõn. Chiếc đai lưng càng làm nổi bật vòng eo nhỏ nhắn của nàng, khiến người ta muốn ôm vào lòng.


Ngày mai là điện tuyển, Chu Uẩn cau mày, lòng nôn nao.


Nhiều ngày nay, nàng vẫn chưa có cơ hội nói chuyện rõ ràng với cô cô, chỉ còn một ngày là đến điện tuyển.
Nàng đang suy nghĩ tìm cớ ra ngoài một chuyến, thì nghe Cố Nghiên gọi: "Uẩn Nhi, thu thập xong chưa? Ma ma đang thúc giục."
Chu Uẩn hoàn hồn: "Sắp xong rồi."
Ngoài sân, Lưu ma ma đang nói gì đó. Tiếng ồn ào do Trương Hoa Thường gây ra sáng sớm đã được dẹp yên. Giọng ma ma vang vọng: "Ngày mai là điện tuyển, các vị tiểu chủ sau này sẽ có tiền đồ tươi sáng, đừng vì phút cuối cùng mà mất tập trung."


"Quy củ đã học được tám chín phần, hôm nay là khóa học cuối cùng của lão nô dành cho các vị tiểu chủ, mong các vị tiểu chủ chú ý lắng nghe."


Vừa dứt lời, Chu Uẩn bước xuống hành lang dài. Nghe tiếng động, mọi người quay lại nhìn. Nàng mặc bộ váy ngũ sắc mai, dưới ánh nắng rực rỡ càng thêm rực rỡ. Nàng nghiêng mắt nhìn, khiến mọi người ngẩn ngơ.


Làn da của nàng trắng mịn, không gì sánh bằng.


Trong các tú nữ, Trương Hoa Thường từ từ xoay người lại. Nàng mặc bộ váy lụa màu lam nhạt, tuy không rực rỡ như Chu Uẩn, nhưng lại toát lên vẻ ôn nhu và thanh tao. Khi nhìn thấy Chu Uẩn, nàng chợt nhớ đến Trân Quý Phi.


Cũng là nhan sắc kiều diễm.


Nữ tử nhà họ Chu xưa nay đều có dung mạo xuất chúng. Quý Phi vào cung hơn mười năm, sủng ái không ngừng, khiến ngay cả cô cô của nàng cũng không dám khơi mào.


Còn Chu Uẩn hiện tại, không biết sẽ rơi vào tay ai.


Ánh mắt Trương Hoa Thường hơi tối đi, khi chạm mắt Chu Uẩn, nàng nở nụ cười ôn nhu, rồi quay người đi như không có chuyện gì xảy ra.


Phía sau, tiếng thì thầm vang lên: "Mọi người đều đến đông đủ, chỉ có nàng là đặc biệt, khiến mọi người phải chờ đợi."


Trương Hoa Thường như không nghe thấy, thậm chí còn không liếc nhìn, khiến người nãy im bặt, ngượng ngùng ngậm miệng.


Lưu ma ma cũng nhìn thấy Chu Uẩn, nhợt nhạt cười, gật đầu: "Chu tiểu chủ mau vào đội đi."


Đợi Chu Uẩn đứng bên Cố Nghiên, Lưu ma ma mới tiếp tục:


"Các vị tiểu chủ hẳn đều biết, hiện giờ trong cung có hai vị nương nương, một là Hoàng Hậu nương nương, một là Quý phi nương nương. Hai vị nương nương đều là thiên kim chi khu, nếu các tiểu chủ gặp, không thể chậm trễ..."


Tuy nói lần tuyển tú này phần lớn là vì các vị hoàng tử mà tổ chức, nhưng cũng không thiếu người có ý định tiến cung.


Chu Uẩn nghe mà thất thần. Những gì Lưu ma ma nói, trước khi tiến cung tuyển tú, trong phủ đều đã đề cập qua, thậm chí nàng còn biết nhiều hơn cả Lưu ma ma.


Ví dụ như, lần tuyển tú này, Thánh Thượng cố ý tổ chức để các vị hoàng tử chọn chính phi. Đương kim Hoàng thượng có năm vị hoàng tử, trừ Thái Tử đã có chính phi, còn lại đều chưa.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play