La, la, la, la-la-la

La, la-la-la, la, la-la-la

A hopeless romantic all my life

Surrounded by couples all the time

I guess I should take it as a sign

I'm feeling lonely

Oh, I wish I'd find a lover that could hold me

Now, I'm crying in my room

So skeptical of love

But still, I want it more, more, more

I gave a second chance to Cupid

But now, I'm left here feeling stupid

Oh, the way he makes me feel that love isn't real

Cupid is so dumb

I look for his arrows every day

I guess he got lost or flew away

Waiting around is a waste

Been counting the days since November

Is loving as good as they say?

Now I'm so lonely

Oh, I wish I'd find a lover that could hold me

Now, I'm crying in my room

So skeptical of love

But still, I want it more, more, more

I gave a second chance to Cupid

But now, I'm left here feeling stupid

Oh, the way he makes me feel that love isn't real

Cupid is so dumb

Ah-ah

Oh

Cupid is so dumb

Hopeless girl is seeking

Someone who will share this feeling

I'm a fool

A fool for love, a fool for love

I gave a second chance to Cupid

But now, I'm left here feeling stupid

Oh, the way he makes me feel that love isn't real

Cupid is so dumb

I gave a second chance to Cupid

But now, I'm left here feeling stupid

Oh, the way he makes me feel that love isn't real

Cupid is so dumb.

( Xin lỗi nhưng tui muốn nói với các bạn rằng tôi yêu bài hát này😘, giờ thì bắt đầu truyện thôi)

Sau khi Hàn Khả Nhiên hát hết một bài thì cũng đã đến nơi, chiếc xe Rolls-Royce Sweptail màu đen sang trọng chầm chậm dừng lại trước cổng Hàn gia, thư ký Trần dừng xe hẵng xong mới lên tiếng nói.

" Thưa ông chủ, bà chủ, đã đến nơi rồi ạ"

Chu Lăng Phong " Ừm"

Chu Lăng Phong sau khi trả lời thư ký Trần thì cũng từ từ xuống xe. Khi xuống xe rồi cũng cẩn thận mở cửa giúp Hàn Khả Nhiên. Mọi hành động của anh dành cho cô đều dùng sự dịu dàng, sủng ái, người khác nếu nhìn vào thì còn tưởng là hai vợ chồng son. Hàn Khả Nhiên vừa bước xuống xe đã lon ton chạy vào trong căn biệt thự rộng lớn, không kém gì nhà của Chu Lăng Phong cả....

Hàn Khả Nhiên vui vẻ chạy vào, còn Chu Lăng Phong thì vẫn chỉnh chạc từ từ bước theo sau... Cô vừa chạy vào nhà là đã thấy ba của cô Hàn Lâm. Ông thì vẫn như mọi ngày, đang ngồi đọc báo uống trà. Tuy ông đã ngoài 50, nhưng sức khoẻ thì vẫn tốt, bề ngoài lại cực kì phong thái nhìn cứ như một người đàn ông chừng 30 tuổi.

" BA"

Hàn Lâm vẫn đang yên tĩnh ngồi đọc báo thì nghe thấy tiếng kêu. Còn là chất giọng cao ngất ngưỡng này nữa thì chỉ có thể là con gái rượi của ông thôi. Ông ngước mắt lên nhìn thì thấy Hàn Khả Nhiên nhắm mắt nhắm mũi chạy lại, còn xuýt chút nữa là té rồi, ông thở dài đầy ngao ngán kêu.

" Chạy từ từ thôi"

Nói là nói như vậy thôi chứ Hàn Khả Nhiên đây có chịu nghe đâu, còn bay tới xông thẳng vào người của ông.

" Ba"

" Ừm"

Hàn Khả Nhiên ngước mắt lên, tròn xoe mắt nhìn baba của mình sau đó lanh lẹ lên tiếng hỏi ông.

" Ủa sao nay ba không đi làm? Ba lại làm biến có đúng không"

Hàn Lâm quá quen thuộc với tính cách của con mình cũng hùa theo nói lại.

" Ừm, hôm nay ba ở nhà làm biến. Con có ý kiến gì sao?"

"Hì hì, con nào dám"

Nói xong, cô ôm ôm ông mà làm nũng, Hàn Lâm ông cũng chỉ biết buồn cười xoa đầu cô. Người ta từng nói "Con gái là người tình kiếp trước của cha" quả là không sai. Từ trước đến nay, Hàn Lâm là một người làm ăn tài giỏi, ông lúc nào cũng chỉ tỏ ra lạnh nhạt với mọi người, là một người cực kì nghiêm túc. Vậy mà về nhà với vợ con thì liền thay đổi, đặc biệt là đối với Hàn Khả Nhiên.

Hàn Lâm thì có hai đứa con, một đứa là con trai, anh cả trong nhà, đứa còn lại thì là Hàn Khả Nhiên. Ông trong việc dạy con cái thì vô cùng nghiêm khắc, nhưng yêu thương con thì cũng không kém đâu đặc biệt là đứa nhỏ này. Hàn Lâm ông chưa bao giờ nỡ đánh cô cả, chiều chuộng cô thì lại là số một, cũng vì vậy mà trong gia đình thì Hàn Khả Nhiên lại thích baba hơn. Bây giờ, Hàn Lâm mới từ từ lên tiếng hỏi tội cô.

" Hôm qua con đi đâu? Ta có nhớ là con nói sẽ gặp lại bạn cũ một chút, thế mà lại đi đâu cả đêm không chịu về?"

"..."

Hàn Khả Nhiên im lặng không kịp trả lời thì một giọng nói khác lại vang lên.

" Đúng vậy, hôm qua con đã ở đâu?"

Thì ra là Phượng Khả Hi, mẹ của cô...Trái ngược với baba của cô, thì mẹ Hàn Khả Nhiên lại là người rất nghiêm khắc với cô vì thế mà Hàn Khả Nhiên cũng chỉ yêu mẹ mình có một chút mà thôi... Phượng Khả Hi từ trên lầu bước xuống, nhìn cô sau đó hỏi tiếp.

" Sao con không trả lời??"

Hàn Khả Nhiên chu chu mỏ ra tính nói

" Con_"

" Đêm qua cô ấy ở nhà con"

Chu Lăng Phong từ ngoài cửa bước vào, Hàn Lâm và Phượng Khả Hi liền nhìn người trước mặt sững sờ.

" Phong nhi"

" Vâng"

...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...

Hàn Khả Nhiên: sao mẹ gọi người ta ngọt thế, mà gọi con thì lại dùng giọng sư tử là sao?

Chu Lăng Phong: Vì anh là con rể của mẹ.

Hàn Khả Nhiên: (⁠ノ⁠ಥ⁠,⁠_⁠」⁠ಥ⁠)⁠ノ⁠彡⁠┻⁠━⁠┻.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play