Cửa phòng làm việc được Hề Dung Diệp mở ra, Khưu Đông Bách lập tức nhận ra ngẩng lên nhìn cô mỉm cười. Sau đó, cô nhanh chân đi đến và ngồi xuống trên đùi của anh, nhõng nhẽo ôm lấy thắt lưng rồi dụi mặt vào lòng đối phương, nũng nịu lên tiếng:
“ Đông Bách, em có chuyện muốn nói! ”
Anh cười, hay tay ôm ấp cơ thể mềm mại, thom tho của cô, sờ vuốt khắp nơi và dừng lại ở bờ mông tròn lẵng.
“ Em nói đi. ”
“ Anh hứa sẽ đồng ý đi, rồi em nói. ”
Ánh mắt của Khưu Đông Bách khẽ dao động, đầu óc suy nghĩ liên tục nhưng làm sao anh có thể hiểu được phụ nữ đang muốn gì. Thế nên, anh dè dặt cất giọng:
“ Em muốn đi du lịch nữa à? ”
“ Không phải! ”
“ Em muốn mua gì thì cứ mua đi! ”
“ Không phải! ”
“ Buổi lễ đính hôn tùy em trang trí! ”
“ Không phải! ”
Vậy cuối cùng là điều gì?
Khưu Đông Bách chau mày, sau đó gặn hỏi thêm lần nữa:
“ Em muốn nói gì? ”
Hề Dung Diệp ngẩng mặt nhìn lên, đôi môi trái tim khẽ chu ra, lí nhí lên tiếng:
“ Thì anh đồng ý trước đi! ”
Đôi mắt của Khưu Đông Bách chăm chú nhìn đối phương, rõ ràng chuyện này không phải đơn giản, từ tốn nói lại:
“ Anh chưa biết chuyện gì, sao có thể đồng ý. ”
“ Anh nói ‘ ừ ’ đi. ”
“ Ừ… ”
Khưu Đông Bách nghe lời làm theo, thế nhưng đi kèm với âm thanh là cái gật đầu được sự giúp đỡ từ Hề Dung Diệp, sau đó cô khoái chí cười lớn, lên tiếng:
“ Anh đồng ý rồi nhé! ”
Ủa gì vậy? Đồng ý khi nào?
Sau đó, cô nói tiếp:
“ Sau khi đính hôn em muốn tiếp tục được đi làm. ”
Hai hàng chân mày đang nhíu chặt của Khưu Đông Bách đột nhiên giãn ra, thở phào nhẹ nhõm, anh cứ nghĩ chuyện gì nghiêm trọng lắm, nào ngờ cô muốn đi làm.
“ Dung Diệp, em làm anh sợ chết mất. ”
“ Vậy là đồng ý? ”
“ Ừ, có vấn đề gì đâu. ”
“ Vậy em đi thông báo với Mạn Nhu, bảo cậu ấy sắp xếp! ”
Nói xong, Hề Dung Diệp nhổm người định đứng dậy chạy về phòng ngủ sau khi mục đích đã hoàn thành. Thế nhưng, lập tức bị Khưu Đông Bách níu tay giữ lại, tiếp tục chau mày hỏi lại:
“ Liên quan gì đến Mạn Nhu? ”
“ Em muốn đến Đinh Thị làm việc, chung với Mạn Nhu và chị Cửu Ly. ”
Khưu Đông Bách dứt khoát lên tiếng:
“ Không được! ”
Khuôn mặt của Hề Dung Diệp lập tức méo mó, sau đó choàng tay ôm cổ anh tiếp tục nũng nịu, đôi môi chu ra hôn liên tục từng cái vào môi anh, cất lời:
“ Anh đồng ý rồi mà. ”
“ Anh đồng ý là em đến Khưu Thị làm việc. ”
Dung Diệp vùng vằng cả người, đối đáp:
“ Em không thích! ”
“ Không là không! Em đừng năn nỉ anh, vô ích! ”
Đôi tay của Hề Dung Diệp lập tức rút lại, trừng trừng mắt nhìn anh bực tức, cuối cùng hậm hực dứt khoát đứng dậy, không nói một lời bỏ đi khỏi phòng.
Khưu Đông Bách nhìn theo, thở ra một hơi nặng trĩu, sau đó gập lại chiếc Laptop và cầm lấy điện thoại bước theo phía sau của Dung Diệp.
Cánh cửa phòng được cô mở ra và rồi định khóa lại không cho anh vào cùng, thế nhưng anh nhanh hơn chặn lại khi nó sắp sửa đóng lại, đẩy nhẹ và nhanh chóng bước vào.
“ Anh ra ngoài, phòng này là của em! ”
“ Của vợ cũng là của chồng mà, đúng không cô Khưu? ”
Khưu Đông Bách giữ một tâm thế vui vẻ, trêu đùa, dùng tuyệt chiêu lạc mềm buộc chặt với Hề Dung Diệp, càng cứng rắn và nghiêm khắc thì có khi anh trở thành ‘ Vu Duẫn ’ thứ hai.
“ Em đang giận anh. ”
Vừa nói, Hề Dung Diệp vừa đẩy Khưu Đông Bách ra cửa, nhưng sức lực của cô so với anh vốn dĩ như kiến đấu với voi. Cuối cùng, cô không thể xê dịch anh được, tự mình khó chịu rồi bước nhanh lại giường khoanh tay ngồi xuống, cáu gắt lên tiếng:
“ Lúc năn nỉ người ta hứa hẹn đủ điều, đến lúc của anh rồi thì anh lật lộng. ”
Khưu Đông Bách bước tới ngồi xuống cùng Dung Diệp, nhưng bàn tay vừa chạm vào bờ vai lập tức bị cô hắt bỏ, nhích cả người ra xa tiếp tục cất tiếng:
“ Anh đừng lại gần em, tạm thời ly thân. ”
Khưu Đông Bách bật cười, sau đó kiên quyết ôm lấy Hề Dung Diệp giữ chặt trong lòng, hôn liên tục xuống gò má ửng hồng, nói:
“ Tạm thời là bao lâu nhỉ? ”
“ Buông ra! ”
“ Làm việc ở tập đoàn Đinh Thị không có vấn đề gì, nhưng mà em phải có trách nhiệm với công việc, tuân thủ theo các quy định, dù anh và anh Gia Hào thân thiết nhưng cũng chỉ có thể du di vài lần cho em thôi, ngay cả bạn gái của Đinh Tẫn Dực cũng thế.
- Nhưng em làm thư ký cho anh thì khác, muốn ăn thì ăn, muốn ngủ thì ngủ, muốn nghỉ cũng không thành vấn đề, còn được anh phục vụ tận tình những lúc em muốn, sướng thế còn không chịu, đâu có nhân viên nào được đãi ngộ đặc biệt như vậy. ”
Hề Dung Diệp nhăn mặt dứt khoát đẩy mạnh anh ra rồi hung hăng đứng dậy, trả lời:
“ Em đi làm, chứ đâu phải đi nghỉ dưỡng. Khưu Đông Bách, anh hết thương em rồi, anh hứa không giữ lời! ”
Khưu Đông Bách chau mày tiếp tục tính kế, sau đó đột nhiên làm ra vẻ mặt mệt mỏi gục đầu cúi xuống day day thái dương, giả vờ đau đầu cho Hề Dung Diệp tội nghiệp ngoan ngoãn nghe lời, não nề lên tiếng:
“ Được rồi, em muốn sao thì vậy đi! ”
Và rồi Khưu Đông Bách đã thành công, Dung Diệp lo lắng chậm chạp ngồi xuống và hai tay ôm lấy khuôn mặt của anh, bàn tay nhẹ nhàng massage thái dương.
“ Anh đau đầu hả? ”
“ Ừ, công việc nhiều quá, vợ của trợ lý Du mang thai, anh không thể cho anh ấy tăng ca được. ”
…----------------…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT