•Một tuần sau...
“ Dung Diệp, cậu sẽ đính hôn với anh Đông Bách thật sao? ”
Buổi chiều tan làm, Hề Dung Diệp hẹn Đinh Mạn Nhu ăn uống và thông báo việc mình sẽ đính hôn trong thời gian sắp tới. Điều này, khiến cho cô ấy vô cùng bất ngờ.
“ Thật đấy! ”
Khuôn mặt cô thể hiện rõ ràng sự hạnh phúc, rạng rỡ và tươi tắn của một thiếu nữ đang yêu.
Reng... reng...
Điện thoại của Dung Diệp reo lên, trên màn hình xuất hiện dòng chữ được lưu là “ Anh Yêu ”.
“ Quá mệt rồi! ”
Đinh Mạn Nhu dựa người về sau chiếc ghế bất mãn, bởi vì cô đi đâu cũng ăn cẩu lương ngập mồn.
Hết ba mẹ tới anh hai rồi sang anh ba, giờ đến cô bạn thân.
Cô phải nhanh chóng tìm người yêu thôi!
Lúc này, Hề Dung Diệp bấm nghe, loa điện thoại lập tức phát ra giọng nói trầm ấm của Khưu Đông Bách:
“ Em đang làm gì thế? ”
“ Em đang đi ăn với Mạn Nhu, khi nào anh về? ”
“ Tối mai anh về! ”
Khuôn miệng của Dung Diệp chúm chím, ánh mắt lấp lánh chứa muôn vàn hạnh phúc, lên tiếng:
“ Vâng, em ra sân bay đón anh nha? ”
“ Không cần đâu!
- Được rồi, em ăn đi, nhớ phải ăn nhiều vào đấy, một lát chú ý lái xe cẩn thận, khi nào về nhà nhắn tin lại cho anh! ”
Ở bên thành phố S, sau khi dặn dò Hề Dung Diệp và cả hai nói thêm vài câu thì kết thúc cuộc trò chuyện. Tối nay anh có lịch xả giao với mấy đối tác tại nhà hàng, nhưng liên tục mấy ngày làm việc không có thời gian nghỉ ngơi, sức khỏe đã lên tiếng báo động, nên anh xin phép về trước để trợ lý ở lại.
Sau đó, loa điện thoại của anh lại phát ra giọng nói của Đinh Tẫn Dực:
“ Tôi nghe, có chuyện gì? ”
“ Mua quà gì cũng được, nhưng miễn sao em thấy thích, là tôi nên mua gì Tẫn Dực? ”
Chỉ một câu nói của Dung Diệp, anh phải mất cả tuần để suy nghĩ, nhưng đến hôm nay vẫn chưa thông suốt vấn đề.
“ Cậu muốn mua gì thì mua, miễn sao người đó thấy thích, nhưng cậu có bạn gái khi nào vậy Khưu Đông Bách? ”
“ Dài dòng lắm, để gặp nhau nói sau đi. Quay lại vấn đề, sao tôi biết cô ấy thích gì mà mua? ”
“ Vậy thì do cậu quá dở rồi! ”
Nghe giọng điệu khinh thường lẫn cười cợt của Đinh Tẫn Dực, Khưu Đông Bách phát bực trong người, theo thói quen đút bàn tay vào túi quần và chậm rãi bước đi, gằn giọng:
“ Cậu làm như cậu hay lắm... ”
“ Đông Bách! ”
Một giọng nói khá quen phát ra từ phía sau, Khưu Đông Bách chợt dừng hẳn đôi chân đang thẳng tấp bước đi về hướng thang máy, xoay lại để xác nhận có đúng người mình nghĩ hay không.
Quả thật, không sai!
“ Tôi có việc, lát gọi lại cho cậu! ”
Nhìn thấy Khưu Đông Bách đã tắt máy và hạ cánh tay xuống, Mộc Đan San mỉm cười duyên dáng, điều chỉnh giọng điệu trở nên êm ái và dịu dàng, cất tiếng:
“ Anh sang đây công tác sao? ”
Anh lịch sự từ tốn gật đầu, âm thanh nhàn nhạt vang lên:
“ Ừ, còn em? ”
“ Em quay quảng cáo, nhưng hoàn thành xong công việc rồi, vừa ăn tối cùng bạn, trưa mai sẽ về thành phố E!
- Sao anh không trả lời tin nhắn của em, chúng ta chẳng thể làm bạn ư? ”
Khưu Đông Bách hắng giọng một cái, vốn dĩ đang ngượng ngùng vì tin nhắn hôm đó anh quyết định không phản hồi, ngầm cắt đứt liên lạc với Mộc Đan San.
“ À...tối đó bạn gái tôi muốn ra ngoài đi chơi nên không có thời gian trả lời. Lúc về nhà thì quên mất, sang hôm sau bận công việc tới nay. ”
Câu trả lời này, đến con nít cũng cảm thấy vô lý. Chỉ khi người ta không muốn, chứ muốn rồi dù bận cũng có chút ít thời gian rảnh. Sở dĩ anh cố tình nói thế, là để cho Mộc Đan San nhận ra.
Nghĩ cũng lạ, lúc Khưu Đông Bách anh tỏ tình thì từ chối, không phải một lần. Đến khi anh đã hết tình cảm, đang xây dựng mối quan hệ nghiêm túc với Dung Diệp thì níu kéo, bày tỏ, theo đuổi ngược lại anh?
Mộc Đan San mỉm cười gật đầu, phô bày ra hết vẻ đẹp sắc sảo cuốn hút của mình đã khiến cho anh và những nam nhân khác si mê, say đắm.
Giờ đây Phùng Chí Hâm đã chết, mối quan hệ trong bóng tối đó cũng chính thức khép lại, Mộc Đan San cô đã có thể tự do tự tại và thành thật với trái tim.
Mục tiêu của cô hiện tại không còn là sự nghiệp diễn xuất nữa, cô đã đạt được những thành tựu mình muốn, có nhiều vai diễn ấn tượng và một vị trí nhất định trong giới giải trí, điều cô cần chính là tình yêu và Khưu Đông Bách!
Ngọt ngào lên tiếng:
“ Anh về khách sạn nghỉ ngơi hửm? Khi nào về thành phố E? ”
“ Ừ! Tôi vẫn chưa xác định được thời gian! ”
“ Anh ở khách sạn nào nhỉ? ”
“ Khách sạn VJ. ”
Với một diễn viên chuyên nghiệp, để diễn ra nét bất ngờ thực sự vô cùng dễ dàng, cười tươi cất lời:
“ Trùng hợp em cũng ở khách sạn VJ, anh có thể cho em hóa giang về đó được không? ”
Trong ánh mắt của Khưu Đông Bách có sự lưỡng lự, đắn đo suy nghĩ rõ ràng, thế nhưng sau đó cũng gật đầu đồng ý, đáp lại:
“ Được! ”
“ Cảm ơn anh! ”
...----------------...