Cận Cục cảm giác dạo này bản thân thật sự xui xẻo.
Lãnh đạo dạo này thay người, thế nên làm ra những quyết định thật sự phải nói là …, không thể nói nổi.
Lúc thì ra lệnh trấn áp băng nhóm này, lúc lại yêu cầu cải tổ băng nhóm kia.
Anh nói: Các anh muốn cải tổ thì tôi hoan nghênh và ủng hộ hết mình, nhưng đừng đợi tôi bắt được rồi lại thả vì lý do này nọ! Một lần tôi nhịn được, hai lần tôi làm ngơ, ba lần...
Tức giận không thể kiềm chế, Cận Cục ném mọi thứ xuống và xin nghỉ phép.
Nhưng, sau vài ngày nghỉ ngơi, hôm nay anh chưa kịp ra khỏi nhà đã gặp một vụ án mạng.
Điều này giống như vừa tát vào mặt Cận Cục trước mặt tất cả các cụ già trong khu chung cư - một cảnh sát trưởng sở cảnh sát trú ngụ trong cùng khu, cùng tòa nhà, thế mà người đó lại bị hại chết.