Thấy Bạch Lưu Sương mang vẻ mặt không vui lên xe ngựa nhanh chóng rời đi, Tiền Thiển cười vô cùng hạnh phúc nhìn nàng ta. Chọc nữ chính bực mình thật là sung sướng!!!

Yến Hành nhìn xuyên qua cửa sổ thấy dáng vẻ ngu ngốc của Tiền Thiển, không khỏi bật cười một tiếng, tự nhủ: “Vui như vậy sao? Thật là ngốc.”

Tiền Thiển vui vẻ mang điểm tâm về Trạng Nguyên Lâu, chút buồn bực trong lòng cô dường như bị quét sạch trong nháy mắt, qua đó nhìn Yến Hành cũng thuận mắt hơn. Chẳng qua với điểm tâm cô thiên tâm vạn khổ mang về, Yến Hành không ăn lấy một miếng. Trong lòng Tiền Thiển thở dài, quả thật hoàng tử được nuông chiều từ bé, thật lãng phí!

Tới khi Tiền Thiển hầu hạ nhóm Yến Hành thêm hai tuần trà, hai huynh đệ này cuối cùng cũng quyết định đi. Trần Tĩnh Hòa vừa đứng dậy, Yến Hành đã bắt đầu gọi Tiền Thiển. Tiền Thiển nghĩ thầm, trước khi đi còn không yên tĩnh, nhưng vẫn mang vẻ mặt ngoan ngoãn đi qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play