Ngay khi Yến Hành bảo Tiền Thiển rót trà, Hỉ Tử đã không vui cho lắm. Hắn cảm thấy đồ đệ nhìn trung thực này thật ra không an phận chút nào, không biết dùng cách gì nịnh bợ quý nhân, mà có thể vượt qua sư phụ lên hầu hạ. Nhưng khi thấy Tiền Thiển liên tục chạy lên chạy xuống đọc thực đơn, Hỉ Tử đã không còn tâm tình ghen ghét. Hắn cảm thấy mình nghĩ oan cho tiểu đồ đệ rồi, thế này sao gọi là ôm đùi, đây rõ ràng đã đắc tội người ta.

Thấy Tiền Thiển mang vẻ mặt ấm ức đi tìm chưởng quỹ mang đồ ăn lên, Hỉ Tử nghĩ nghĩ, theo sau hỏi cô: "Tiểu Ngũ Tử, ngươi đắc tội vị gia kia lúc nào vậy?"

Tiền Thiển nghĩ thầm, cũng không thể trực tiếp nói cho Hỉ Tử biết, là vì cô ăn một khối điểm tâm của Lục Hoàng tử nên bị mang thù đi? Vậy là đành thành khẩn nói láo: "Sư phụ! Ta thật sự không biết! Kẻ như ta sao quen biết với người như vậy được chứ."

Hỉ Tử nghĩ cũng đúng, có lẽ hôm nay vị gia kia tâm tình không tốt, đại khái là thấy tiểu đồ đệ tuổi còn nhỏ, bộ dáng dễ bắt nạt nên lôi ra đùa. Nghĩ tới đây, Hỉ Tử an ủi Tiền Thiển, nói: "Tiểu Ngũ Tử, ngươi đừng ấm ức, việc của chúng là là hầu hạ người khác. Về sau ngươi sẽ biết, tính tình vị gia kia coi như tốt, ít nhất không kêu đánh kêu giết, nhịn một chút thì không có gì không qua được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play