Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 47: Hoán thân
Thấy cô bé sợ sệt đến độ hai bàn tay cứ vô thức xoắn chặt lấy nhau, Văn Trạch Tài nhẹ giọng trấn an: “Không phải, em không làm sai gì hết. Vì anh chị nghe nói ngày mai em phải về nhà, sợ rằng em đi sớm không gặp được cho nên tối nay anh chị sang đây gửi đồ lễ cho em.”
Theo lời chồng nói, Điền Tú Phương bước lên đặt túi đồ vào tay Tô Lan Lan.
Cô bé cảm động cực kỳ, hai tay vòng lấy ôm chặt cái túi rồi liên tục cúi gập người cảm ơn: “Em cảm ơn anh chị, em cảm ơn anh chị ạ.”
“Thôi giờ cũng muộn rồi, đi về phòng ngủ đi đặng mai còn phải khởi hành sớm đấy”, vừa nói bà Điền vừa kéo Tô Lan Lan vào buồng trong. Thú thực bà rất thích con bé, nó là đứa hiền lành, ngoan ngoãn lại cần mẫn, chăm chỉ. Cả ngày chỉ biết cắm cúi làm việc, những đứa khác thì còn mồm miệng đỡ chân tay chứ có bé này tuyệt đối không, cứ hiền khô như cục đất ấy. Với cái tính tình này thể nào về bên đó cũng bị người ta chèn ép, ức hiếp cho xem. Đúng là khổ thân mà, haizza…
Thế nhưng mãi cho đến khi hai bà cháu đi vào trong buồng, cửa cũng đã khép chặt mà Văn Trạch Tài vẫn chưa nói vào chuyện chính. Anh ý nhị đánh mắt ra phía ngoài sân, khẽ ho khụ một tiếng. Điền Kiến Quốc hiểu ý, lập tức đứng dậy đi ra ngoài. Không bao lâu sau vang lên tiếng Ngô Mai lê dép loẹt quẹt quay về phòng mình rồi kế đó là tiếng đóng cửa cái rầm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT