Edit: Moe
 
Beta: XiaoChirs
•❅──────✧('▽'ʃ💌ƪ)✧──────❅•
Cuối cùng, Phó Vân Triều vẫn từ ý tốt của Lục Dư, không có lý do đặc biệt, chỉ đơn giản là cảm thấy nếu để Lục Dư vào có thể sẽ xảy ra chuyện. Khi Phó Vân Triều ra khỏi phòng tắm, đã trôi qua hơn nửa giờ. Mái tóc đen của anh ướt sũng, giọt nước làm cho đôi mắt nâu trà của anh khác với bình thường, như thể đêm tối được tưới mưa, ẩm ướt và ấm áp.
Một chiếc khăn màu sẫm rơi vừa vặn lên đầu Phó Vân Triều, anh dùng một tay lau nhẹ mái tóc. Ánh mắt nhìn về phía Lục Dư đang ngồi trên ghế sofa. Lục Dư đã thay bộ quần áo rộng rãi, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi đen đơn giản, tay áo được cuộn lên, lộ ra cổ tay và một sợi dây đỏ Phật châu.
Thấy ánh mắt của Phó Vân Triều dừng lại trên sợi dây, Lục Dư chợt nhớ ra chuỗi hạt châu trên tay Phó Vân Triều là nơi trú ẩn của đám người Tiên tri. Nhưng còn cậu thì sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play