Gỗ tùng hương bén lửa cực tốt, ngọn lửa cháy đều, lại không có mùi hắc. Khói lại có một mùi hương thanh mát kéo dài miên man.
Quý Dư lại tìm một cành cây dài, vốc thành mũi nhọn chuẩn bị đi tìm cá. Lúc trưa cô đã tắm ở đây nên phát hiện ra nước suối trong, có thể nhìn thấy cá bơi bên dưới.
Hì hục một lúc lâu ghim được hai con cá to vừa đủ ăn.
Tìm cây xiên cá lên đống lửa nướng, mùi cá thơm lừng bay lên.
Cô nhìn đống lửa cháy hừng hực trước mặt. Không biết lúc Trình Thiên Vũ biết cô biến mất có tức giận không. Mặc dù cô đã nói với ba nuôi, lúc anh tìm cô thì giải thích lại với anh.
Đêm nay cô ngủ trong lều, bên tai là tiếng lá xào xạc, tiếng côn trùng kêu inh ỏi.
“Em nhớ anh quá”.
Los Angeles
Trong phòng làm việc công ty chi nhánh.
Trình Thiên Vũ ném chiếc điện thoại không gọi được kia lên bàn. Anh vừa họp xong, gọi cho cô mãi không được. Vừa đưa tay lên tháo cà vạt điện thoại trên bàn bỗng reo lên.
“Trình thiếu, thiếu phu nhân rời khỏi nhà từ hôm qua, chưa trở về”
“Cô ấy có nói đi đâu không”
“Thiếu phu nhân nói về thăm ba nuôi”
“Được rồi”
Hôm qua lúc anh đi thì cô cũng rời khỏi nhà luôn sao?. Chưa kịp suy nghĩ nhiều, thì Lâm Vận đã gọi đến.
“Ba”
“Ừm, con tìm tiểu Dư sao”
Giọng Trình Thiên Vũ có mấy phần sốt ruột.
“Em ấy ở đâu”
“Con bé vào phòng thí nghiệm với Lâm Hạo rồi”
“Con nói chuyện với em ấy được không”
“Trong phòng thí nghiệm không sử dụng điện thoại”
“Một tuần sẽ xong thôi, con đừng lo lắng”
Trình Thiên Vũ hơi nghi ngờ, cô vào phòng thí nghiệm sao không nói cho anh biết. Là lo anh ngăn cản cô sao.
“Thật vậy sao?”
“Con không tin ta???”
“Không có”
“Vậy được, đừng lo nó không sao đâu”.
Ông nói cho anh nghe cũng là nói cho bản thân mình nghe.
Trình Thiên Vũ dựa vào ghế, trong lòng cảm thấy lo lắng, bất an. Nhưng ba nuôi đã nói như vậy rồi, anh không nghĩ nhiều nữa.
Một tuần sau cũng là lúc anh về nước. Gặp sẽ xử lý cô sau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT