Edit: phuong_bchii
________________
Bữa tiệc sinh nhật bị hủy bỏ, hai người Bành Hướng Chi và Kỷ Minh Tranh ở nhà, cùng nhau nấu cơm, sau đó cô giúp Bành Hướng Chi thu dọn hành lý đơn giản, đưa nàng về nhà thuê, cùng nhau tổng vệ sinh, sau đó Kỷ Minh Tranh mệt nhọc quá độ thuận lý thành chương ở nhà Bành Hướng Chi một đêm, ngày hôm sau, cô không nán lại quá lâu mà thức dậy đi làm.
Sau khi kéo ra khoảng cách, Bành Hướng Chi cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Cẩn thận nghĩ lại, hai người chưa có giai đoạn yêu đương, thì đã trực tiếp tiến tới giai đoạn vợ chồng già ở chung, bởi vậy trong khoảng thời gian này, giống như là một cái bồi thường.
Trước tiên Bành Hướng Chi quy hoạch một chút tiền gửi ngân hàng của mình, còn có mấy trăm ngàn, sau đó hẹn trước tư vấn tâm lý, đến tiệm thuốc đông y bạn bè giới thiệu tiến hành điều trị, cuối cùng đăng ký một lớp yoga.
Nhớ nhung là cỏ dại sinh trưởng điên cuồng, luôn tàn sát bừa bãi lương thực được trồng tỉ mỉ, giống như Bành Hướng Chi sắp xếp cuộc sống của mình đầy ắp, vẫn khó có thể ngăn mà nhớ tới Kỷ Minh Tranh.
Ngay từ đầu, nàng đối với cuộc sống mới vẫn tràn ngập hy vọng, thường xuyên gửi cho Kỷ Minh Tranh một số tin nhắn, không gặp mặt nói chuyện phiếm khiến Bành Hướng Chi lại kiêu ngạo hơn rất nhiều, thậm chí còn có thể giống như trước đây đùa giỡn cô mấy câu.
Trị liệu rất nhiều, Bành Hướng Chi cũng đang suy tư, nếu như công việc lồng tiếng sau này thật sự khó có thể sống qua ngày, nàng vẫn muốn lại làm một cái nghề phụ, kiếm thêm chút tiền, cũng có cái đường lui.
Tìm kiếm một vòng trên mạng, nghĩ tới mở quán trà sữa, quán cà phê, tiệm hoa, thậm chí hộp đêm, đều cảm thấy rất gian nan. Nhưng trời không tuyệt đường người, tháng mười một, sau khi bắt đầu mùa đông, người bạn nối khố của nàng nói với nàng, chính mình mở một cửa hàng thời trang, bán trên mạng, hỏi Bành Hướng Chi có hứng thú đến làm người mẫu hay không.
Bành Hướng Chi đương nhiên có hứng thú, có điều không phải làm người mẫu, mà là làm người mẫu kiêm chủ cửa hàng.
Hai người đều là cung lửa, một Bạch Dương, một Sư Tử, ăn nhịp với nhau, Khương Bính nói với nàng, cửa hàng của mình đã online, không thiếu tài chính khởi đầu, cho nên không cần nàng bỏ tiền, chỉ cần nàng chụp nhiều ảnh một chút, đăng lên Weibo của mình, mang theo hàng là được, cô ấy tính đầu tư công nghệ cho nàng.
Ý của Khương Bính rất rõ ràng, Bành Hướng Chi lớn nhỏ gì cũng là nổi tiếng trên mạng, dẫn fan của nàng vào, lượng khách giai đoạn đầu sẽ có.
Nhưng Bành Hướng Chi lướt Weibo của mình, không muốn lắm.
"Cậu có thể rao trên Douyin không?" Khương Bính hỏi nàng.
...... Hình như cũng không quá được.
"Vậy cậu có thể làm gì hả chị hai?" Khương Bính cười nàng.
"Thật sự cho rằng mình thiếu người mẫu à, fan của cậu nhiều như vậy, nên mới tìm cậu, Weibo cậu cũng không đăng, Douyin cũng không làm, vậy mình tìm cậu làm gì."
"Hay là cậu tới chăm sóc khách hàng, mình còn thiếu chăm sóc khách hàng."
Khương Bính là nói đùa, các nàng từ nhỏ đã tổn hại lẫn nhau như vậy, nhưng năm đó cùng cô ấy tổn hại lẫn nhau chính là Bành Hướng Chi kiêu ngạo ương ngạnh, hiện tại nghe vào tai chính là Bành Hướng Chi không có cọng rơm cứu mạng.
Nàng đột nhiên giật mình, từ tháng tám đến tháng mười một, từ mùa hè đến mùa đông, ba bốn tháng trôi qua, chính mình vẫn không có dốc sức làm lại.
Đến cả Khương Bính cũng nói, cậu còn có thể làm gì, hay là đến làm chăm sóc khách hàng.
Tới gần cuối năm, các bạn của nàng đều bận rộn, nào là đẩy nhanh tốc độ cho chương trình mừng năm mới, Bành Hướng Chi càng ngày càng rảnh rỗi, cái vòng luẩn quẩn này nói dịu dàng cũng dịu dàng, nói tàn khốc cũng tàn khốc, dịu dàng ở chỗ nó sẽ cho người có đà tốt đúng lúc đưa lên một nắm gió, mặc cho nàng lên mây, tàn khốc ở chỗ, phàm là bạn rơi xuống, không có một đám mây nâng lên, nó thậm chí không cho phép bạn chậm rãi rơi xuống, mà là "Bịch" một tiếng, mặt hướng xuống đất.
Lúc trước nàng từng nói với Vu Chu, hot càng ngày càng hot, flop càng ngày càng flop, vô cùng giống với giới giải trí.
Cảm giác rằng không có một tấc đất nào trên thế giới cần nàng đến. Về phần Kỷ Minh Tranh, nói thật ra, cô giống như tiểu thần tiên, vĩnh viễn điềm tĩnh, lớn mạnh đến nghịch thiên, nàng nghĩ không ra Kỷ Minh Tranh có gì cần nàng hỗ trợ, cho dù cô vẫn nói, mình thật sự rất quan trọng.
Bành Hướng Chi bắt đầu trằn trọc, nàng ý thức được, mình giống như quỷ đánh tường kết giao không xa không gần với Kỷ Minh Tranh, không leo lên, không thay đổi tốt, thậm chí không thể tiến gần hơn một bước với Kỷ Minh Tranh.
Đầu tháng mười hai, Bành Hướng Chi đang cân nhắc có nên nói chuyện lại với Kỷ Minh Tranh hay không thì nhận được một tin nhắn.
Là một acc không có avatar, gửi tới một câu bình thường không có gì lạ, người đó nói: "Bành Hướng Chi, bạn và Kỷ Minh Tranh phải thật hạnh phúc."
Tim nàng "Đinh" một cái, giống như bị máy nướng bánh mì bắn lên, là cô sao?
......
"Sau khi chúng ta công khai, liệu sẽ có ai nhắn tin riêng cho mình nói, hai người nhất định phải thật hạnh phúc không?"
"Sẽ."
"Làm sao cậu biết?"
"Nếu như không có, mình sẽ nhắn, mình có acc phụ."
......
Tim Bành Hướng Chi đập thình thịch, nhấn vào, album ảnh trống không, tất cả đều là chữ.
Nàng xem từng cái một, đều là từ lúc sau khi nàng chuyển đi.
"Cô ấy hẹn tôi đi xem phim, "Kẻ cắp mặt trăng", thật ra tôi rất không thích xem loại phim hoạt hình này, nhưng cô ấy xem rất vui vẻ, tôi hỏi cô ấy tôi có thể ăn bỏng ngô của cô ấy hay không, cô ấy nói cái này có vị chuối phiên bản giới hạn, 198 tệ một viên, tôi nói hôm nay tôi không mang theo tiền, xin ghi nợ. Tôi ăn 12 viên, tổng cộng 2.376 tệ. Cô ấy quên hỏi tôi trả, nhưng tôi hy vọng cô ấy có thể xóa cho tôi một con số."
"Buổi sáng tưới hoa, đột nhiên nhớ tới cô ấy ở nhà đều đặt tên cho hoa cỏ, tôi quên mất cây nào tên Tỉnh Giấc, cây nào tên Buồn Ngủ, buổi tối gọi điện thoại, tôi sẽ nhờ cô ấy gọi Tỉnh Giấc một tiếng, xem cây nào sẽ phản ứng."
"Mẹ tôi hỏi tôi, sao lần này cô ấy không tới, tôi nói gần đây cô ấy khá bận, mẹ tôi bảo tôi chuyển lời cho cô ấy, lần sau tới thật ra có thể cười lớn tiếng một chút, nhà chúng ta không cứng nhắc như vậy. Tôi giúp cô ấy hỏi, như vậy lúc ăn cơm có thể kể chuyện cười không? Mẹ tôi rất khó xử, nói tốt nhất là đừng."
Cũng có cái không liên quan đến nàng, thỉnh thoảng có chút cáu kỉnh.
"Dự án này rất khó giải quyết, mình không muốn làm nghiên cứu nữa."
Cái cuối cùng là hôm qua.
"Lúc tan làm vẫn sẽ cảm thấy cô ấy giống như ở cửa."
Hết thảy đều giống như một vòng luân hồi, Bành Hướng Chi lại một lần nữa phát hiện acc phụ của Kỷ Minh Tranh, lúc này đây cô không dùng biểu hiện giả dối che giấu chân tình, mà đều bày tất cả ra cho Bành Hướng Chi xem.