Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Triệu Yến Nương đang ở trong phòng bếp la hét thần khí mười phần. Nàng ta chắp tay sau lưng nhìn chằm chằm bà tử nấu cơm, trong chốc lát lại trừng mắt mắng nha đầu thô sử, quay đầu nhìn cái lò hầm huyết yến, hơi nóng từ nồi huyết yến ùng ục bốc lên làm nàng ta nuốt nước miếng. Gần đây ăn đồ ngon không ít, nàng ta cũng béo thêm một vòng, hầu phủ to hơn Đoạn phủ mấy lần, mỗi ngày nguyên liệu nấu ăn có rất nhiều, những thứ nhà bình thường không thấy được, càng đừng nói thứ tốt trong kho. Nhưng huyết yến là đồ bổ cực phẩm nàng ta chưa hưởng qua.

Nghĩ thôi tâm đã ngứa ngáy.

"Đây là làm cho ai?" Nàng ta vươn tay, hỏi bà bếp.

"Hồi Thiếu phu nhân, là làm cho cô nãi nãi."

Triệu Yến Nương hừ một tiếng, cái thứ cô cô ở ké lại được ăn nhiều thứ tốt, cũng không có tác dụng gì. Nàng ta bất đồng thân là Hầu Thiếu phu nhân, về sau phải vì hầu phủ sinh cháu đích tôn, huyết yến tốt phải cho nàng ta hưởng dụng.

Nàng ta vung tay lên:

"Các ngươi chờ chín đem món này đưa đến phòng ta."

Bà bếp thực khó xử, nhưng quận chúa phân phó vô luận Thiếu phu nhân nói gì cũng đều phải nghe.

Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Bà bếp nhỏ giọng đáp ứng. Triệu Yến Nương đắc ý lắc mông cao hứng mà ra khỏi phòng bếp. Nghênh ngang về viện. Dọc theo đường đi còn răn dạy mấy nha đầu, trong lòng càng thêm thống khoái, trách không được bao nhiêu người đều muốn gả vào nhà cao cửa rộng, nhà cao cửa rộng thật sự quá thoải mái. Muốn ăn gì liền ăn, muốn giáo huấn ai cứ tự tiện. Triệu Yến Nương đắc ý trở lại sân, ngồi dựa ghế chờ phòng bếp đưa huyết yến, liền gấp gáp uống một ngụm, không ngừng duỗi đầu lưỡi hút. Đang muốn phát hỏa, lại nhìn thấy bà tử cận thân của Mai quận chúa tiến vào, theo sau còn mấy gia đinh. Triệu Yến Nương liếc bà tử đó: Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

"Nha, nô tài ngươi muốn làm gì, làm thế trận lớn như vậy. Còn mang theo gia đinh tiến vào nội viện, thật là một chút quy củ cũng không có. Đợi lát nữa ta tới chỗ tổ mẫu sẽ cùng lão nhân gia nói chuyện này."

Bà tử đó cười nói:

"Vừa lúc, lão nô cũng tới thỉnh Thiếu phu nhân, quận chúa muốn tìm Thiếu phu nhân nói chuyện. Thiếu phu nhân uống cái gì vậy?"

"Nô tài không có mắt, huyết yến cũng chưa thấy sao?" Triệu Yến Nương dào dạt đắc ý răn dạy bà tử:

"Ngươi mới vừa nói tổ mẫu tìm ta? Nô tài này thật không biết lễ nghĩa, tổ mẫu mời ta ngươi không nói sớm, mau bảo những hạ nhân này rời đi đi, quá kỳ cục."

Bà tử vung tay lên:

"Thiếu phu nhân, bọn họ là tới thỉnh ngài, đắc tội."

Bọn gia đinh tiến lên, thành thạo trói Triệu Yến Nương thật chắc. Triệu Yến Nương phát ngốc, chửi ầm lên:

"Các ngươi đồ nô tài phản thiên, ta chính là hầu Thiếu phu nhân, ai cho các ngươi lá gan dám trói ta."

Bà tử châm biếm chỉ huy bọn gia đinh kéo Triệu Yến Nương đến chỗ Mai quận chúa. Dọc đường đi Triệu Yến Nương la lối ồn ào khiến người trong phủ nhào ra xem náo nhiệt.

Bình Tương đỡ thế tử phu nhân, cùng Bình Bảo Châu ùa vào. Mai quận chúa đứng ở trong viện, khuôn mặt đen thui. Hôm nay bà ta phải đem việc này công khai, mặc kệ việc xấu trong nhà hay không. Bà ta muốn cho người trong thiên hạ nhìn xem, thứ đê tiện này có đức hạnh gì, còn dám ăn vạ vào hầu phủ, bà ta phải lột tầng da này.

Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Bọn gia đinh đem Triệu Yến Nương vứt trên mặt đất, Triệu Yến Nương còn mắng to, bà tử nháy mắt liền có một nha đầu tiến lên, nhét kín miệng nàng ta mặc kệ nàng ta ô ô kêu to.

Bà tử tiến lên, nhỏ giọng nói với quận chúa: "Quận chúa, mới vừa rồi lão nô đến thì thấy Thiếu phu nhân đang uống huyết yến, mà ngài phân phó làm cho tiểu thư."

"Cái gì?" Bình Bảo Châu hô lên.

Mai quận chúa ngăn nữ nhi, Bình Bảo Châu không cam lòng trừng Triệu Yến Nương, Triệu Yến Nương trong lòng thấp thỏm, trên mặt lại chống đối trừng lại.

Chỉ chốc lát sau Thường Viễn Hầu cũng bị hạ nhân mời đến, vừa thấy trong viện nhốn nháo, không vui nói:

"Sao lại thế này, lại muốn nháo cái gì? Sao lại đem người trói thế?"

Triệu Yến Nương nhân cơ hội ô ô kêu, Mai quận chúa hận không thể cho người đánh chết nàng ta.

"Hầu gia, sự tình trọng đại, một mình ta không dám tự làm chủ. Ngài chưa biết Triệu Yến Nương to gan, trước hôn kỳ cùng Đoạn công tử dan díu, lại dối trá gả cho Triều ca nhi, ý đồ đáng chết."

" Không sai lầm chứ?" Bình hầu gia có chút chần chờ, nhiều năm trước ông ta trách oan vợ cả, hiện tại đối với chuyện như vậy không dám dễ dàng kết luận.

" Phu nhân có chứng cứ không?"

Mai quận chúa nén giận:

"Đương nhiên là có."

Bà ta đưa mắt ra hiệu, chỉ chốc lát sau Khúc bà tử cùng Mộc Hương đã bị dẫn tới.

Hai người quỳ trên mặt đất đem chuyện Triệu Yến Nương trước xuất giá trước một ngày cùng Đoạn công tử có cẩu thả báo cáo. Họ nói rất tỉ mỉ, đầu tiên là tam tiểu thư đi thăm nhị tiểu thư, tiếp theo đoạn công tử đi vào, sau đó tam tiểu thư cùng phu nhân lại tới xem nhị tiểu thư, lúc này mới phát hiện nhị tiểu thư cùng Đoạn công tử đang ngủ, cả hai người đều lõa thể. Đoạn phu nhân trách họ không trông coi nhị tiểu thư nên nhốt họ lại, chờ cơ hội thích hợp sẽ diệt trừ. Họ ngày đêm sợ hãi, thừa dịp tết hạ nhân bỏ rơi nhiệm vụ mới may mắn chạy ra ngoài. Bình hầu gia lạnh mặt, nhìn chằm chằm hai người, sát khí võ tướng dày dặc. Hai người quỳ trên mặt đất run bần bật, khăng khăng khẳng định Triệu Yến Nương thất trinh. Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Lúc này bà đỡ mới bước lên chỉ ra dấu hiệu nguyên khăn dối trá. Bình hầu gia yên lặng nghe nói xong, cau mày suy nghĩ sâu xa.

Bình Bảo Châu đột nhiên xông lên trước, đá Triệu Yến Nương một cái, nói:

"Cha, một tiện nhân không biết liêm sỉ vậy mà ngài có gì do dự. Theo nữ nhi dứt khoát hưu nàng ta, hoặc là đưa vào từ đường, cho đỡ mất mặt, xấu hổ."

"Sự tình liên quan đến danh tiết không thể dễ dàng kết luận, hãy nghe nàng ta nói như thế nào?" Bình hầu gia sai người lấy đồ trong miệng Triệu Yến Nương ra.

Rốt cuộc có thể mở miệng nói chuyện, Triệu Yến Nương đầu tiên là kêu oan:

"Tổ phụ, điều họ nói không phải thật sự. Hai nô tài đó lười nhác, ta mới trừng phạt. Ai biết họ sinh oán hận, bôi nhọ danh tiết cháu, tôn tức trong sạch, không tin hãy hỏi phu quân, trong sạch của Yến Nương đã giao cho chàng."

Mai quận chúa hận không thể tiến lên xé nát miệng nàng ta, nhân chứng vật chứng đầy đủ, nàng ta còn dám nói oan uổng, còn có mặt mũi nói mình trong sạch, da mặt cũng thật dày. Chuyện rõ như ban ngày còn la hét gì mà thân trong sạch, lại kéo đến đầu Triều ca nhi, đợi lát nữa phải cùng nàng ta tính sổ.

"Hầu gia, nhân chứng vật chứng đều ở đây, nếu giao cho quan phủ cũng đã đủ rồi. Nhưng hầu phủ không thể ném mặt, không bằng lén giải quyết, loại tôn tức này chúng ta không có, đem nàng ta trả cho Triệu gia đi. Họ đưa tàn hoa bại liễu cho hầu phủ, là có ý định coi rẻ hầu phủ. Khẩu khí này ta nuốt không trôi, đợi lát nữa ta tiến cung, nhờ Hoàng hậu làm chủ."

Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Triệu Yến Nương nghe thế, không thể nào? Thật vất vả nàng ta mới tới hầu phủ nhờ việc hôn nhân này, vinh hoa phú quý không hưởng hết sao có thể dễ dàng bị hưu?

Tay chân còn bị trói, nàng ta đi tới phía trước vài bước, khóc:

"Tổ phụ, tôn tức thật là oan uổng mà, hai nô tài chết bầm này không biết thu chỗ tốt từ ai đem nước bẩn hắt lên tôn tức."

Bình hầu gia còn mãi suy nghĩ. Bình Bảo Châu thấy Bình hầu gia vẫn không lên tiếng, nóng nảy:

"Cha, điều này còn có gì phải nghĩ, xấu nữ lả lơi ong bướm không nên lưu trong phủ hại Triều ca nhi."

Lời này vừa nói ra thế tử phu nhân lập tức bụm mặt khóc:

"Cha, tức phụ thay Triều ca nhi cầu xin ngài, ngài cho thằng bé chút thể diện đi. Ngài xem nữ tử này đi, diện mạo xấu xí thô bỉ còn không biết thẹn, tức phụ muốn vì Triều ca nhi kêu oan. Cha..."

Bình hầu gia nhìn Triệu Yến Nương bị trói, cũng không muốn nhìn thẳng quay mặt đi. Mới vừa rồi khi bị trói Triệu Yến Nương liều mạng giãy giụa, làm cho xiêm y không chỉnh tề, tóc rối bù, chật vật bất kham. Nữ tử như vậy đừng nói là hầu thiếu gia, mà thô hán tử ngoài đường cũng không thèm xem một cái, càng miễn bàn chuyện cưới về nhà. Có lẽ việc này không giống việc năm đó, Bình hầu gia nghĩ thầm. Triệu Yến Nương làm sao có thể so với Tố Quyên, Tố Quyên là bị người vu oan còn Triệu Yến Nương thì không chắc. Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Ông ta lấy lại bình tĩnh, muốn quyết đoán thì người hầu bên ngoài tới báo, nói người Triệu phủ cùng Đoạn phủ đến.

Mai quận chúa cả kinh, việc này vẫn chưa lộ ra sao Triệu phủ cùng Đoạn phủ đã có người tới?

Chỉ chốc lát sau, liền thấy phu thê Triệu Thư Tài cùng phu thê Đoạn thị cùng Triệu Phượng Nương đều chạy đến, theo sau là Lưu ma ma. Nguyên lai là Lưu ma ma sớm ra thấy không ổn khi Triệu Yến Nương bị trói liền lặng lẽ chuồn ra khỏi phủ đến Triệu gia cùng Đoạn phủ cầu cứu.

Người hai nhà chấn động, Triệu thị có sở cảm nghĩ chuyện Yến Nương bị phơi bày, vội vàng theo Lưu ma ma đến Thường Viễn Hầu phủ, vừa đi vừa cân nhắc đối sách. Cùng lúc đó, Tư gia cũng nhận được tin tức.

Trĩ Nương đổi quần áo ra cửa. Mặc kệ trước kia nàng cùng Triệu Yến Nương có ân oán gì, chỉ cần nàng vẫn là con gái Triệu gia, thì Triệu Yến Nương xảy ra chuyện nàng phải chạy đến. Nàng vội vã ra cửa, Tư Lương Xuyên đưa nàng lên xe ngựa, nhẹ giọng nói:

"Việc này nhìn như là hướng về phía Triệu Yến Nương nhưng chưa chắc thế, nàng hành sự tùy theo hoàn cảnh, nếu ta dự đoán đúng sợ là không phải chủ ý của Mai quận chúa."

Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Khúc bà tử cùng Mộc Hương thoát từ Đoạn phủ ra, giả thiết nếu là Mai quận chúa làm thì không thể nào. Nếu là Mai quận chúa biết nội tình sẽ không nhẫn nhịn đến bây giờ mới phát tác, lấy cá tính của bà ta chỉ sợ đã sớm đến Đoạn phủ rồi. Nếu là Hoàng Hậu thì khẳng định không chỉ là vì vạch trần Triệu Yến Nương. Thu thập Triệu Yến Nương không khó, vì Triệu Yến Nương quá mức ngu không cần phí nhiều tâm tư, về sau có rất nhiều cơ hội. Nhưng Mai quận chúa thì không thế, lần trước thân thế nhạc mẫu tất cả mọi người đều biết rõ ràng lại bị bệ hạ cho qua. Hoàng Hậu muốn sửa lại án xử sai tất nhiên sẽ tìm cơ hội vặn vẹo Mai quận chúa. Trĩ Nương minh bạch lời hắn nói.

Khi nàng tới hầu phủ, Triệu gia, Đoạn gia đang cùng hầu phủ đối chất, Khúc bà tử cùng Mộc Hương đem lời mới vừa rồi nói lại một lần. Triệu thị chỉ vào Khúc bà tử và Mộc Hương chửi ầm lên:

"Các ngươi là thứ ăn cây táo, rào cây sung, bị chủ tử răn dạy liền ghi hận trong lòng, là ai cho các ngươi lá gan hãm hại chủ tử?" Thị vừa mắng vừa mịt mờ nhìn Mai quận chúa.

Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Mai quận chúa tức điên lên, Triệu Liễu Diệp thật là ăn gan hùng tâm báo, cư nhiên dám cùng chủ tử nói chuyện như thế. Cũng không nghĩ đến lúc trước chỉ là nô tài hầu phủ, một nô tài lại dám nghênh ngang vào nhà, còn dám ở trước mặt chủ hô to gọi nhỏ, quá không quy củ.

"Liễu Diệp, trước kia ngươi là nô tài hầu phủ, coi như vì tình chủ tớ của ngươi cùng hầu phủ bổn quận chúa không đem Triệu Yến Nương giao cho quan phủ, chính là cho các ngươi thể diện. Thế nhưng các ngươi còn dám cắn ngược, thật to gan."

Bình hầu phủ vẫn luôn nhìn Củng thị, Củng thị không nhìn ông ta, nói với Mai quận chúa:

"Tổ mẫu thông gia, Yến Nương xác thật là có nhiều chỗ không phải, nhưng ngươi cũng không thể bịa đặt sai sự thật làm hỏng thanh danh nàng. Danh tiết đối một nữ tử mà nói rất quan trọng, này không phải là bức người tìm chết sao?"

Ai là tổ mẫu thông gia của ngươi?

Mai quận chúa thở phì phì nghĩ, chỉ Khúc bà tử cùng Mộc Hương:

"Các nàng nói các ngươi cũng đều nghe được, các nàng là nô tài Triệu gia cùng ta có quan hệ gì? Còn có nguyên khăn, các ngươi nhìn xem... Ta nói không nên lời rồi."

Bà ta đem nguyên khăn vứt trên mặt đất, trên tơ lụa thượng hạng có vết máu. Các nam nhân quay mặt đi, sắc mặt Triệu thị, Củng thị còn có Phượng Nương rất khó coi, nguyên khăn là vật tư mật, Mai quận chúa đem nó vứt trước mặt mọi người rõ ràng chính là đánh vào mặt họ.

Trong lúc nhất thời không người nào nói chuyện, tròng mắt Triệu Yến Nương nhanh như chớp lưu chuyển, nghĩ cách đem việc này cho qua.

Đột nhiên, Lưu ma ma nhào lên, ôm Triệu Yến Nương:

"Nhị tiểu thư, lão nô nhớ rõ, nguyên khăn không phải cái này, ai đã đổi đi?" Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Triệu Yến Nương lập tức phản ứng trừng mắt nhìn Mai quận chúa:

"Đúng vậy, ta nhớ rõ không phải cái này, là ai đổi? Tổ mẫu, vì sao phải làm vậy?"

Triệu thị phục hồi tinh thần, chất vấn:

"Tổ mẫu thông gia, đây là có chuyện gì? Vì sao ngài đổi nguyên khăn?" Mai quận chúa bị cả gia tộc chẳng biết xấu hổ này làm tức đến hoa mắt thiếu chút nữa ngất xỉu. Bà ta đổi qua? Đây rõ ràng chính là nguyên khan đêm tân hôn.

Lưu ma ma ôm Triệu Yến Nương không buông, dùng hơi thì thầm với Triệu Yến Nương:

"Nhị tiểu thư, nguyên phối hầu gia chính là bị hãm hại, quận chúa dùng trò cũ muốn đem ngài đuổi ra khỏi hầu phủ."

Triệu Yến Nương được chỉ điểm, lớn tiếng gào lên:

"Tổ mẫu rõ ràng là ngài hãm hại ta! Năm đó cũng làm như vậy đuổi tiên tổ mẫu, hiện tại lại muốn dùng chiêu cũ để đuổi tôn tức, tôn tức muốn hỏi tổ mẫu chúng ta đã làm gì chướng mắt ngài?"

Nàng ta gào lên làm Thường Viễn Hầu sửng sốt.

Triệu thị hiểu dụng ý cũng kêu oan:

" Yến Nương thanh thanh bạch bạch, quận chúa không thể an bài chuyện gian phu, nên bôi nhọ nàng cùng Hồng ca nhi. Người trong thiên hạ ai chẳng biết Hồng ca nhi là phu quân của Phượng Nương. Quận chúa làm như vậy không chỉ hủy diệt Yến Nương, còn muốn hủy diệt Đoạn phủ ta. Quận chúa nói có nhân chứng vật chứng, năm đó mẹ ruột đại tẩu còn không phải là vì nhân chứng vật chứng làm hại, mới lưu lạc tha hương ôm hận mà chết sao."

Mai quận chúa thấy các nàng lôi chuyện năm đó lên, mặt như sương lạnh:

" Chuyện năm đó cùng bổn quận chúa có quan hệ gì? Chúng ta đang nói chuyện Yến Nương, Yến Nương thất trinh trước khi cưới, chứng cứ vô cùng xác thực, các ngươi còn chống chế?"

"Thỉnh hầu gia minh giám, chúng ta không chống chế, mà là sự tình bị bịa đặt, chúng ta sao có thể nhận." Triệu thị giống như bị Mai quận chúa dọa, rụt thân mình nhỏ giọng nói với Thường Viễn Hầu.

Thường Viễn Hầu chỉ lo nhìn Củng thị, Trĩ Nương tiến vào vẫn luôn đứng sau Củng thị. Mới vừa rồi nàng lưu ý đến động tác của Lưu ma ma, Lưu ma ma là Triệu Phượng Nương cấp cho Triệu Yến Nương, nhưng rất nhiều người đều quên mất, Lưu ma ma là người của Hoàng Hậu. Nàng thầm nghĩ phu quân đoán không sai, Lưu ma ma bảo Triệu Yến Nương nói ra việc năm đó quả nhiên là hướng về phía Mai quận chúa. Nói cách khác Triệu Yến Nương là nhân vật mấu chốt về sau còn hữu dụng.

Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Nàng đi lên trước một bước làm lễ với Thường Viễn Hầu:

"Hầu gia, có có thể nghe vãn bối một lời chứ?".

"Ngươi cứ nói."

"Hầu gia, việc này đối với một nữ tử mà nói rất trọng đại. Trước khi Nhị tỷ xuất giá một ngày, ta đi qua thăm nàng, lời này không giả, mới vừa rồi họ cũng nhắc tới." Trĩ Nương chỉ Khúc bà tử cùng Mộc Hương:

" Khi ta đi Nhị tỷ ở trong phòng, họ vẫn không ở cửa làm việc ta còn có chút buồn bực. Sau đó Đoạn gia biểu ca có việc tới tìm Nhị tỷ, ta liền rời khỏi. Một lát sau, ta cùng nương và đại tỷ lại đến chỗ Nhị tỷ, khi đó Nhị tỷ đang nổi giận đùng đùng, trách họ không tập trung làm việc, biểu ca vào cửa lúc cô cô biết được cảm thấy họ có chút không quy củ, vốn muốn trượng đánh, nhưng nghĩ là ngày đại hỉ, không nên thấy máu vì thế đem họ nhốt lại khiển trách. Kế tiếp mọi người cũng biết chuyện hoán thân, trong phủ đại loạn, cô cô nhất thời quên nào biết họ chạy ra ngoài, còn bĩa đặt lung tung như thế, thật là dụng tâm hiểm ác. Nếu nói việc này không có ai xúi giục, Trĩ Nương không tin."

Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Thường Viễn Hầu lẳng lặng lắng nghe, Triệu thị thở phào nhẹ nhõm, tam chất nữ quả nhiên là vô thanh vô tức lại hiểu rõ chủ nhân. Trĩ Nương nói hợp tình hợp lý, dù là người có tâm đi tra cũng không sai. Hơn nữa lời Khúc bà tử khai Triệu thị sẽ có cách. Thị theo lời Trĩ Nương nói:

"Hầu gia, sự tình đúng là như lời Trĩ Nương. Hồng ca nhi cũng có chút sai, hắn cũng chỉ là đi hỏi Yến Nương có muốn dùng điểm tâm hay không liền rời đi. Yến Nương theo quy củ chờ hắn đi mới phát giận với hạ nhân. Khi đó bọn họ sắp sửa thành phu thê, ta cũng không để trong lòng. Ai ngờ hai nô tài tâm đen này nói dối, nếu hầu gia tin họ thì Yến Nương khác gì tiên phu nhân lưng đeo ô danh, cả đời buồn bực không vui."

Thường Viễn Hầu nghiêm túc nghe họ nói, cân nhắc ở trong đó có bao nhiêu chỗ có thể tin.

Soái – Đào Quân Trang 13.06.2019

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play