Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Vợ chồng hai người trở lại phủ, chuyện trước hết phải nói đó là công chúa làm mai, Tư lão phu nhân gọi con dâu thứ hai tới, mẹ chồng nàng dâu hai người cẩn thận thảo luận. Về Lương tướng quân cũng là một nhân vật cầm được thì buông được. Binh quyền nói giao liền giao, vì tỏ lòng trung thành, đích thứ tử văn võ song toàn nhận chức, nhân gia như vậy, bệ hạ dùng sẽ yên tâm, xác thật là đối tượng kết thân tốt.

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Tư lão phu nhân trước kia chỉ nghĩ đến gia đình bình dân, thế gia quý nữ một người bà cũng không suy xét, hiệu trưởng phu nhân đối với các tiểu thư trong kinh không quá quen thuộc, nên hỏi Trĩ Nương:

" Hôm nay cháu thấy Lương gia tiểu thư là dạng cô nương thế nào?"

Trĩ Nương châm chước nói:

"Thoạt nhìn là người lanh lẹ."

Hiệu trưởng phu nhân trầm tư một lúc lâu: "Nếu công chúa muốn làm mai, mặt mũi không thể không cho, không bằng làm phiền cháu dâu, thỉnh Lương tiểu thư qua phủ chơi."

Đây là ý muốn xem xét, Trĩ Nương lập tức đáp ứng.

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Sắp đến tết, không nên để muộn. Ngày thứ hai Trĩ Nương đã gửi thiệp, Lương Anh cũng không ngượng ngùng, thoải mái hào phóng đến, vừa vào cửa hiệu trưởng phu nhân còn chưa đánh giá, nhưng các lão phu nhân thích.

Cô nương này tính tình rất hợp, khó có thể gặp được cô nương yêu thích. Hiệu trưởng phu nhân muốn bật cười, liếc Trĩ Nương, Trĩ Nương bất đắc dĩ cười. Bà bà cùng Lương Anh không chớp mắt nhìn nhau, bà bà đương nhiên hàm súc hơn. Lương Anh không thế, hai mắt nàng ấy tỏa sáng, ánh mắt sáng quắc.

Tư lão phu nhân cũng nhịn không được bật cười, lặng lẽ cho người gọi Nhạc ca nhi. Tư Lương Nhạc đi vào vừa lúc nhìn thấy nụ cười minh diễm chiếu nhân của Lương Anh. Cô nương này tựa như mang hào quang, sảng khoái hào phóng, làm người đã gặp qua đều không quên được. Lương Anh nhìn Tư Lương Nhạc, đoán rằng đây là Tư gia nhị công tử. Nàng ấy thấy hắn lớn lên nho nhã tuấn lãng, quả thực là một đối tượng tốt, trong lòng cũng nguyện ý tám phần.

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Sau khi Tư Lương Nhạc thỉnh an liền rời phòng khách. Cuối cùng Tư lão phu nhân đánh nhịp, nói chuyện với Lương gia rằng hai mươi sáu tháng chạp hai nhà đính hôn.

Phương gia có chút không thoải mái, lão phu nhân âm thầm sinh khí, đích trưởng tôn nữ nhà bà ta Tư gia đại công tử không coi trọng. Họ nguyện ý chịu thiệt ai biết nhị công tử cũng cùng phủ Lương tướng quân đính thân.

Phương lão phu nhân phồng mặt, gắt gao nhìn ra ngoài cửa sổ, thề nhất định phải làm cháu gái gả đến chỗ cao hơn Tư gia.

Mấy ngày trước, Hoàng Hậu triệu nhóm quý nữ vào trong kinh, bao gồm cháu gái bà ta lại một lần nữa được tiến cung, khi ra cung còn nhận không ít ban thưởng. Hoàng Hậu khen Tĩnh Di rất nhiều, nói nàng không chỉ tri thư đạt lễ, làm việc cũng có chừng mực, thập phần giống Phượng Lai huyện chủ trước kia.

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Bà ta phỏng đoán tâm tư Hoàng Hậu nên cảm thấy cháu gái lớn sau này có thể vào Đông Cung cực cao. Nghĩ thế, đối với việc Tư gia cũng phai nhạt vài phần, tùy bọn họ cưới ai, về sau cháu gái lớn bà ta vào Đông Cung nước lên thì thuyền lên lại giúp cháu gái nhỏ xem vài nhà tốt. Triệu gia không có tin tức gì, trong lòng bà ta càng giận, càng thêm muốn để cho người khác tương lai phải lau mắt mà nhìn.

Gần đây trong kinh các quý phu nhân truyền miệng chuyện Hoàng Hậu sắp giúp Thái tử chọn trắc phi, các đại gia tộc hiểu rõ ngầm lưu tâm.

Bởi vì được Hoàng Hậu nương nương nhìn với con mắt khác, nên Phương Tĩnh Di gần đây khá nổi bật, trong kinh cũng được vài cô nương mời, cũng kết bạn với vài người. Triệu Phượng Nương từng mời Phương Tĩnh Di làm khách, nghe nói hai người trò chuyện với nhau thật vui. Những việc này đều truyền tới tai Trĩ Nương, Trĩ Nương nghe vậy chỉ cười nhạt. Hiện tại nàng theo trưởng bối an bài chuyện ăn tết, bao gồm đưa quà tặng trong ngày lễ, còn đồ ăn này nọ.

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Cũng may Tư gia dân số đơn giản, sự tình tuy nhiều nhưng không rườm rà. Giáo dục cẩn thận nàng cũng nghe nghiêm túc.

Hai tám tháng chạp, Thường Viễn Hầu phủ nghênh đón một viễn khách là Bình Bảo Châu đã xuất giá nhiều năm. Nghe người gác cổng tới báo, Mai quận chúa từ sạp đứng dậy, cũng mặc kệ trời bên ngoài giá rét, khoác áo choàng ra cửa.

Bình Bảo Châu mười mấy năm trước theo chồng rời kinh, Địch gia bị biếm nên nhiều năm qua chưa bao giờ trở về. Bỗng nhiên nghe được tin nữ nhi trở về, Mai quận chúa vừa mừng vừa sợ.

Vừa thấy Mai quận chúa, Bình thị rơi lệ, Mai quận chúa đau lòng sắp ngất xỉu, khiển trách hạ nhân đem đồ nữ nhi đến tây sương. Còn bà ta kéo nữ nhi vội về phòng.

"Bảo Châu sao lúc này con trở lại, cũng không phái người đưa tin trước, Địch cô gia đâu?" Chờ Bình Bảo Châu uống trà nóng, Mai quận chúa vội vàng hỏi.

Vừa hỏi xong, Bình Bảo Châu lại khóc lên: "Nương, Địch Minh Viễn khinh người quá đáng, cũng không nghĩ nếu không phải chúng ta là hầu phủ, khi đó Địch gia có thể toàn thây? Bên ngoài rất tốt với con, thiếp thất thông phòng đều tránh thai, nhưng khoảng thời gian trước lại cưới một bình thê, tiện nhân kia hiện tại bụng đã lớn rồi. Không chỉ như thế, Địch Minh Viễn nhiều năm trước ở bên ngoài dưỡng ngoại thất, ngoại thất đó cũng có hai đứa con đều mười mấy tuổi, hiện tại cũng tiếp trở về nhà luôn rồi."

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

"Cái gì?" Mai quận chúa vừa nghe đã nổi nóng, Địch gia thật không đem Thường Viễn Hầu phủ để vào trong mắt. Cưới bình thê thì bà ta biết, cũng phái bà tử qua, nhưng không biết Địch Minh Viễn còn dưỡng ngoại thất?

"Hắn dám làm như vậy?"

Bình Bảo Châu nghiến răng nghiến lợi:

"Nương, từ khi tiện nhân đó vào cửa, phu quân vắng vẻ con. Ngay cả cha mẹ chồng cũng không như trước kia tôn trọng con. Đồ tốt trong nhà đều cho tiện nhân kia, con quá tức giận một mình trở về kinh. Lần này nhất định mọi người phải thay con làm chủ, nếu Địch Minh Viễn không hưu tiện nhân kia con liền cùng hắn hòa li!"

" Con đừng vội, việc này nương cùng cha con nhất định sẽ thay con chống lưng." Mai quận chúa trấn an nữ nhi, nhìn nữ nhi thoạt nhìn tuy có vẻ bôn ba mệt mỏi, nhưng xem thân thể hẳn là mấy năm nay không chịu gì ủy khuất.

Bà ta nghi hoặc hỏi: "Mấy năm nay con một lần cũng không hoài thai sao?"

Bình Bảo Châu lập tức thay đổi sắc mặt, ánh mắt âm ngoan:

"Nương, con bị người ta hại. Nhiều năm như vậy vẫn không thể có thai, đồ bổ, thuốc uống không biết đã bao nhiêu, chỉ là không khởi sắc gì, đại phu đều nói thân mình con không có vấn đề gì, chỉ là phải hảo hảo điều dưỡng. Nhưng tiện nhân kia vừa vào cửa liền có thai, trong lòng khả nghi nên con ở bên ngoài tìm một đại phu, ai ngờ đại phu nói nhiều năm trước con bị người hạ tuyệt tử dược, dù điều dưỡng cũng không thể sinh hài tử."

" Con nói cái gì?" Mai quận chúa bắt lấy nữ nhi, móng tay làm Bình Bảo Châu đau:" Con bị người hạ dược? Là ai? Là Địch gia sao?"

"Nương, con không biết. Dọc đường cũng cẩn thận suy nghĩ, cũng nghĩ không ra là ai."

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Mai quận chúa suy sụp buông nữ nhi, chẳng lẽ là Địch gia? Nghi Địch gia bọn họ cũng không phải là không có khả năng, bằng không sao dám nuôi ngoại thất, còn cưới bình thê. Nhưng Địch gia vì lý do gì hạ tuyệt tử dược, chẳng lẽ bọn họ không muốn có con vợ cả sao?

Bỗng nhiên, bà ta hãi hùng khiếp vía. Năm đó bà ta phái người hạ thuốc thế nhưng không có tác dụng, có phải là bị Bình Lam Tú nhìn ra, sử dụng kế không uống. Nếu đối phương không uống, lại biết kế hoạch của bà ta, khó đảm bảo sẽ không trả thù.

Càng nghĩ càng thấy có khả năng, Bình Lam Tú gả vào Chúc Vương phủ, Bảo Châu đến vương phủ chơi vài lần, nếu Bình Lam Tú động tay chân vào thức ăn nhằm hại Bảo Châu cũng không phải không có khả năng. Bảo Châu bị hạ dược, không phải Địch gia hạ, vậy chính là Bình Lam Tú hạ.

Mai quận chúa giận không thể phát, nếu là Địch gia hạ, Địch gia chính là khinh người quá đáng, nếu là Bình Lam Tú hạ thật hận không thể lập tức vào cung chất vấn.

Bình Bảo Châu còn đang mắng Địch Minh Viễn vong ân phụ nghĩa, trong giọng nói lại hy vọng Địch Minh Viễn có thể đuổi tới kinh thành, hưu bình thê. Mai quận chúa nghe vừa tức lại vừa xót xa, trấn an nữ nhi.

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Thường Viễn Hầu hồi phủ, biết tiểu nữ nhi trở về, nghe chuyện Địch gia cũng thập phần sinh khí. Bất quá Bảo Châu đã mười mấy năm chưa có thai, giờ cưới bình thê sinh con cũng coi như là tận tình tận nghĩa. Ông ta an ủi nữ nhi vài câu, bảo Bình Bảo Châu an tâm ở nhà.

Ngày kế, Mai quận chúa liền mang Bình Bảo Châu vào cung. Bình Bảo Châu nhìn Hoàng Hậu nương nương trên bảo tọa ngây người, trong ấn tượng là thứ tỷ nhút nhát giờ thay đổi như một người khác.

Bình thị rời kinh, bệ hạ mới đăng cơ không lâu, khi đó thứ tỷ không có gì biến hóa. Mười mấy năm qua thứ tỷ khí thế bức người, phượng bào thêu pượng diễn mẫu đơn sặc sỡ, trên mũ phượng là một viên trân châu cực lớn. Đôi mắt tinh quang, khóe miệng khẽ cong thong dong khí độ. Bình Bảo Châu có chút ngây người ghen ghét.

Từ lúc sinh ra, Bình thị chính là đích trưởng nữ hầu phủ, mẫu thân là quận chúa, phụ thân là nhất phẩm hầu gia. Trong kinh so với các quý nữ nào có ai có xuất thân hiển hách thế, trong ngàn kiều vạn sủng thị lớn lên, mẫu thân nói về sau thị sẽ là người được tất cả nữ tử hâm mộ.

Đáng tiếc không phải lúc nhân hòa, khi trưởng thành các hoàng tử đều đã thành thân. Mẫu thân ngàn chọn vạn tuyển, tuyển nhà mẹ đẻ Đại hoàng tử phi, khi đó thị nghĩ, nếu Đại hoàng tử tương lai có thể kế vị, Địch gia sẽ là quốc cữu, ở kinh thành cũng coi như là đầu đàng.

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Ai ngờ ngàn tính vạn tính, người cuối cùng đăng cơ chính là Chúc Vương, thứ tỷ thân là Chúc trắc phi, trở thành mẫu nghi thiên hạ thành Hoàng Hậu. Mà Địch gia lại bị Đại hoàng tử liên lụy, bị biếm ra khỏi kinh.

Rời xa kinh thành không phải thị không hận. Nhưng nhờ thứ tỷ, Địch gia xem thị như thần phật, nên thị yên tâm hưởng thụ việc thứ tỷ mang đến chỗ tốt. Cho tới bây giờ chính mắt nhìn thấy hoàng hậu tôn quý ngồi trên bảo tọa, thị mới biết được giờ thị cùng thứ tỷ lại cách biệt một trời một vực. Thị theo mẫu thân hành lễ với khuất nhục cùng hận ý.

Hoàng Hậu cũng mười mấy năm mới thấy đích muội này, nhớ tới trước kia khi ở hầu phủ, đích muội kiêu căng, vênh váo tự đắc ra sao, thường ném một ít quần áo không mặc cho bà như một sự bố thí.

"Bảo Châu vào kinh? Sao không thấy Địch muội phu?" Hoàng hậu nhàn nhạt hỏi.

"Tỷ tỷ, hãy vì Bảo Châu làm chủ đi." Lòng Bình Bảo Châu hận đến ngứa răng, trong giọng nói lại mang sự ủy khuất muốn khóc.

" Có chuyện gì?" Hoàng Hậu kinh ngạc hỏi, nhìn về phía Mai quận chúa.

Mai quận chúa căm giận nói:

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

"Hoàng Hậu nương nương, hãy vì thân muội ngài đòi công đạo đi. Địch gia khi dễ Bình gia không có ai, không chỉ cưới bình thê, còn nuôi ngoại thất, hài tử cũng mười mấy tuổi, vẫn luôn gạt chúng ta, rõ ràng không đem hầu phủ để trong mắt, không để Hoàng Hậu nương nương vào mắt."

"Lại có việc này?" Hoàng Hậu giật mình:

"Địch Minh Viễn thật to gan, muội muội gả vào Địch gia nhiều năm, săn sóc phu quân, hiếu thuận cha mẹ chồng, hắn dám nuôi ngoại thất?"

"Tỷ tỷ, ngoại thất lại có con. Địch gia tiếp mẫu tử ba người vào trong nhà, Bảo Châu không có đường sống, mới bị bức về nhà mẹ đẻ."

"Bảo Châu, ngươi nhiều năm chưa từng sinh con dưỡng cái, Địch gia kéo dài đến hiện tại mới cưới bình thê, cũng coi như là hợp lý." Hoàng Hậu nương nương nói lời thấm thía đạo lý: " Chuyện ngoại thất, xác thật là Địch gia không đúng, nhưng ngươi cũng không thể vì tức giận mà về nhà mẹ đẻ, chẳng lẽ ngươi thật sự không tính về Địch gia?"

Bình Bảo Châu có chút chần chờ, thị không muốn cùng phu quân li hôn, đó đều là lời nói khi tức giận, thị muốn Địch gia chịu thua, xử trí Bình thê cùng ngoại thất.

Thị do dự nhưng Mai quận chúa tức giận:

"Nương nương, hiện giờ không phải Bảo Châu có nguyện ý về Địch gia không, mà là Địch gia rõ ràng không để nương nương vào mắt, khi dễ Bình gia không người."

Hoàng Hậu nâng khóe miệng lần nữa:

"Quận chúa, lời này có chút quá, bổn cung cho rằng kéo dài huyết mạch là nhân luân thường tình. Bổn cung là Hoàng Hậu nhưng không thể để cho nhà khác đoạn tử tuyệt tôn, nếu vậy người trong thiên hạ đối đãi với bổn cung thế nào? Địch gia cưới bình thê không sai, chỉ sai ở chỗ gạt Bảo Châu dưỡng ngoại thất, nếu thoải mái hào phóng mà nạp thiếp sinh con, đã không có nhiều chuyện như vậy."

Bình Bảo Châu lớn tiếng nói:

"Tỷ tỷ, sao có thể thay Địch gia nói chuyện. Ta là thân muội muội ngài, Địch gia nhờ dính phong quang nhà chúng ta, năm đó mới có thể toàn thân mà lui. Hiện tại lại cưới bình thê, chính là vong ân phụ nghĩa. Ngài thân là Hoàng Hậu, chẳng lẽ lại trơ mắt nhìn người khác khinh nhục muội muội của ngài?"

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Hoàng Hậu đầy lệ khí nhìn Bình Bảo Châu. Đích muội giống nhiều năm trước cho rằng tất cả mọi người phải lấy thị làm trọng vây quanh, thật là buồn cười.

"Bảo Châu tính tình thật giống trước, bổn cung cho rằng Địch gia cố kỵ hầu phủ, nếu không sao lại đợi mười mấy năm. Theo như bổn cung biết, mười mấy năm qau Địch Minh Viễn dù thứ tử hay thứ nữ đều không có. Đây chẳng phải là hắn coi trọng hầu phủ, kính trọng ngươi, người vợ cả này."

Lời này làm Bình Bảo Châu tức anh ách, phu quân không có con thứ xuất là vì thị đem thuốc cho những thứ hạ tiện đó mới không thể có nghiệt chủng. Nhưng Địch Minh Viễn lại ở bên ngoài dưỡng ngoại thất, giấu diếm mười mấy năm, khẳng định là cùng Địch gia gạt thị, để thị chẳng hay biết gì.

"Tỷ tỷ, hắn dưỡng ngoại thất hai đứa nhỏ đều đã mười mấy tuổi rồi." Bình Bảo Châu la lối thanh âm sắc nhọn.

Hoàng Hậu cười: "Điểm này Địch gia xác thật có sai, nhưng việc đã đến nước này, chỉ có thể đem ngoại thất bán đi. Hai đứa trẻ là huyết mạch địch gia, Bảo Châu không bằng ngươi đem bọn họ dưỡng bên người, cũng là có cái dựa vào."

Bình Bảo Châu chỉ cảm thấy yết hầu phát ngứa, thiếu chút nữa phun ra máu, thị không cần dưỡng hai tiện loại kia."Tỷ tỷ, Địch Minh Viễn khinh người quá đáng, tỷ nhất định phải vì ta làm chủ, thân là Hoàng Hậu chỉ điểm đều không thể sao?" Bình Bảo Châu hô to ra tiếng, Mai quận chúa gấp đến độ vội vàng kéo quần áo thị.

Bình Bảo Châu rời kinh mười mấy năm, đối với thứ tỷ chỉ dừng lại ở quá khứ. Nhưng Mai quận chúa là vẫn luôn ở trong kinh, nghe được nữ nhi hô to gọi nhỏ, mồ hôi lạnh tuôn trào.

Hoàng Hậu nương nương sắc mặt đạm xuống:

" Việc Địch gia chẳng qua là gia sự, chính ngươi không thể sinh dưỡng, cũng không muốn nuôi con vợ lẽ, bổn cung phải làm chủ thế nào? Ngươi không phải là muốn bổn cung đem huyết mạch Địch gia đuổi đi, chỉ chừa mình ngươi? Nếu ngươi muốn như vậy bổn cung bất lực. Bổn cung thân là Hoàng Hậu, mỗi tiếng nói cử động đại biểu cho thiên gia, thiên gia coi vạn dân là con, sao có thể dễ dàng bắt con dân đoạn tử tuyệt tôn, huyết mạch đứt đoạn." Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Bình Bảo Châu xác thật muốn Hoàng Hậu hạ chỉ, lệnh cho Địch gia hưu bình thê, đuổi ngoại thất. Thị là em Hoàng Hậu, đích nữ hầu phủ, Địch gia nên đối xử tử tế với thị, không thể để thị có nửa điểm ủy khuất.

"Nương nương, Bảo Châu không có ý đó, mà là Địch gia dấu diếm chuyện ngoại thất làm Bảo Châu tức giận." Mai quận chúa vội vàng giải thích.

Hoàng Hậu nương nương rũ mắt, cười như không cười.

"Một khi đã như vậy, thì còn muốn bổn cung làm chủ chuyện gì? Bảo Châu là vợ cả xử trí một ngoại thất dễ như trở bàn tay, còn thứ xuất cứ nuôi dưỡng, Địch gia không thể không đồng ý? Còn bình thê là Địch gia rơi vào đường cùng mới cưới vào cửa, cũng có tình có lý."

Bình Bảo Châu thống hận, cái gì mà có tình lý bên trong?

"Tỷ tỷ, ta là muội muội của ngài, sao có thể cùng người khác chung một chồng?"

"Vậy ngươi có bản lĩnh sinh đứa con trai ra đii, nếu không thì nên nén giận." Hoàng Hậu ngữ khí sắc bén, không kiên nhẫn. Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Bình Bảo Châu nghe vào hai lỗ tai bỗng phát ngốc, không thể tin được điều vừa nghe được, thứ tỷ quả nhiên nay đã khác xưa, nói chuyện không màng thể diện của thị.

Thị còn muốn nói, Mai quận chúa vội vàng kéo lại:

"Nương nương, tính Bảo Châu ngài cũng biết trong mắt không chấp nhận được một hạt cát. Cũng là vì muốn cho nương nương làm chủ, răn dạy Địch gia một trận."

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

"Quận chúa nói lời này cũng có chút không ổn, Địch Minh Viễn dưỡng ngoại thất cưới bình thê, đều là chuyện Địch gia. Bổn cung dùng hoàng quyền đàn áp, bá tánh nghĩ như thế nào? Bọn họ sẽ lén lút nói bổn cung lấy thế khinh người. Bổn cung chỉ có thể nói, những chuyện gia sự này Bảo Châu là vợ cả, mới có quyền lực xử lý nhất."

Bình Bảo Châu đã phục hồi tinh thần, phẫn hận đan xen, thứ tỷ cố làm ra vẻ nói một đống đạo lý vẫn không giúp thị. Được thế liền không nhận người, cũng là một thứ vong ân phụ nghĩa.

Thị thở phì phì nói:

"Hoàng Hậu nương nương không tính giúp liền thôi, hà tất phải nói những đạo lý đường hoàng đó."

Hoàng Hậu hoàn toàn lạnh lẽo:

"Bảo Châu tính tình nửa điểm cũng không thay đổi, bổn cung mệt mỏi, các ngươi lui ra đi."

Bình Bảo Châu còn muốn nói nhưng Mai quận chúa lôi lại, tiễn Hoàng Hậu tiến vào nội điện, hành lễ cáo lui.

Soái – Đào Quân Trang 05.06.2019

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play