Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Tại Nam Viện, Tư lão phu nhân nghe hạ nhân báo mà vui mừng không thôi. Còn sợ đại tôn tử tính tình quạnh quẽ không hiểu phong tình lãnh đạm Trĩ Nương. Ai ngờ lại là băng hỏa tương dung, đã thành chuyện tốt.

Bà vừa lòng tươi cười, phảng phất như thấy chắt trai béo tròn hướng chỗ bà chạy tới, bà phân phó bà tử ngày mai làm canh bổ huyết cho thiếu phu nhân, bồi dưỡng thân mình quan trọng không thể mệt mỏi quá.

Hôm sau Trĩ Nương vừa tỉnh liền thấy trên bàn có chén canh. Nàng cảm thấy có chút đau nhức, nhưng cũng không quá khó chịu. Nam nhân kia đã chuẩn bị xong, hắn chậm rãi quay đầu nhìn lại đáy mắt mỉm cười. Trong đầu nàng không biết sao mà toát ra từ mặt người dạ thú. Ban đêm tựa lang sói mặc quần áo vào thì như trích tiên.

Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

"Nàng tỉnh?" Hắn đi tới ngồi ở trên giường.

Nàng mất tự nhiên kéo chặt chăn, tóc đen tán loạn trên gối, chăn gấm đỏ thắm chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, môi anh đào sưng nhẹ hơi hơi chu chu.

Ánh mắt hắn tối sầm lại:

"Muốn ta gọi nha đầu vào hầu hạ sao?"

Nàng lắc đầu lông mi thật dài run run một chút, con ngươi ngập nước, làm hắn nhìn thôi mà tâm cũng run lên. Hắn chịu đựng xoay người kiềm chế xúc động, không ngừng niệm tâm kinh.

Trước kia khi rời kinh hắn không cam lòng nên mỗi khi tâm phiền ý loạn, hắn lại niệm tâm kinh để mình bình tâm tĩnh khí. Tương lai còn dài, ngày cho bọn họ còn rất dài. Hắn duỗi tay nâng nàng dậy, chạm đến làn da trơn mềm, hai người đều run lên một chút. Hắn duỗi tay đem chén canh đưa tới bên miệng nàng.

Nàng nghi hoặc hỏi: " canh gì vậy?"

"Bổ khí huyết."

Nàng đỏ mặt uống một hơi cạn sạch.

Đợi lát nữa còn đi bái kiến cha mẹ cùng tổ mẫu, tân tức phụ ngày đầu không thể dậy trễ.

" Muốn ta hỗ trợ không?" Hắn nhẹ giọng hỏi.

Nàng lắc đầu, "Ta có thể tự làm."

" Được." Hắn đáp lời nhưng vẫn chưa đứng dậy.

Trĩ Nương xấu hổ, hắn không đi sao nàng có thể mặc quần áo đây, lõa thể trong chăn đã ngại sao nàng còn không cố kỵ trước mặt hắn được. Hắn làm như nhìn ra tâm tư của nàng, cúi đầu cười khẽ, chậm rãi đứng dậy. Nàng nhớ tới quần áo còn trong ngăn tủ không thể đi lấy. Nam nhân này còn đứng không đi nàng càng buồn bực, ném cái gối đầu nện trên người hắn. Hắn kinh ngạc quay đầu nhìn cánh tay tiểu cô nương trơn bóng, nhặt gối trên mặt đất lên hỏi: "Làm sao vậy?"

" Chàng đi ra ngoài, bảo Ô Đóa vào đi." Nàng đem tay lùi về trong chăn. Hắn cười khẽ, chậm rãi đi ra ngoài cửa. Chỉ chốc lát sau Ô Đóa tiến vào, cúi đầu không dám nhìn Trĩ Nương, từ tủ quần áo lấy quần áo, hầu hạ nàng mặc trung y.

Trĩ Nương chỉ dám liếc thân mình một cái, liền xấu hổ đến hận không thể chui vào khe đất. Bao nhiêu mảnh tím tím xanh xanh, đặc biệt là trước ngực và đùi càng tím đến dọa người. Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Làn da nàng rất trắng nên cực dễ bị xanh tím, dù là va chạm nhỏ cũng sẽ đen thui một khối. Khó khăn lắm mới mặc xong quần áo, nàng thở phào nhẹ nhõm. Chỉnh trang xong nàng cùng Tư Lương Xuyên đi ăn sáng.

"Đại công tử, đợi lát nữa đi gặp tổ mẫu cùng phụ thân mẫu thân, có gì cần phải chú ý không?"

Nàng nhỏ giọng hỏi, Tư lão phu nhân đã cùng nàng ở chung qua, là lão nhân cơ trí hòa ái. Tư phu nhân nàng cũng gặp qua thoạt nhìn không khó ở chung, chỉ có Tư các lão chỉ nghe kỳ danh nhưng chưa hề gặp mặt.

Đại công tử?

Hắn nhăn mày lại:

"Nương tử, nàng gọi ta là gì?"

Trĩ Nương phản ứng lại chần chờ nói: "Phu quân?"

" Kêu lại một lần."

"Phu quân."

" Ừ."

Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Trong lòng cười trộm cảm giác như uống mật, dư vị mà hai chữ ấy lưu lại càng nghĩ càng cảm thấy đỏ mặt, vui mừng và thẹn thùng.

Dùng xong bữa sáng phu thê hai người đi đến chủ viện, Tư lão phu nhân cùng con trai con dâu đã sớm ngóng trông uống chén trà cháu dâu. Tư các lão khá giống đại công tử nhưng nghiêm túc hơn nhiều. Hai người trước tiên là bái kiến tổ mẫu, lão phu nhân liên tục nói tốt, cho nàng một bao lì xì lớn, còn liếc mắt nháy với nàng một cái, nàng hiểu ý, bên trong không phải khế tử linh tinh mà là ngân phiếu. Vẫn là tổ mẫu thật sự thấu hiểu.

Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Khi bọn họ tiến vào phòng, mắt Tư phu nhân không rời khỏi Trĩ Nương được, hôm nay Trĩ Nương mặc váy áo đỏ thẫm, vạt áo tầng tầng trăm nếp gấp, đai lưng nạm trân châu, trên áo thêu thạch lựu triền chi, vừa có ý vui mừng lại có ngụ ý khác. Khuôn mặt nhỏ nhắn, hàng mi dài mắt long lanh, da trắng môi như hồng anh. Nàng hơi cúi đầu, phong vận thiên thành, bước đi như liễu rủ.

Thật là một mỹ kiều nương. Tư phu nhân nhìn nhi tử, đêm qua bà cũng luôn chú ý đến động tĩnh ở tân phòng, nghe chuyện viên mãn cũng vui mừng không thôi. Xuyên ca nhi tính quạnh quẽ, trước kia với quý nữ trong kinh hắn đều không có sắc thái gì, còn tưởng rằng nhi tử một lòng chỉ hướng đến đọc sách, không hiểu sự đời.

Nguyên lai không phải là nhi tử không hiểu phong tình, mà là không để người đó vào bụng. Nhìn một đôi bích nhân trước mặt, bà sảng khoái uống ly trà tân tức phụ, đem lễ vật đã chuẩn bị tốt đặt ở trên khay. Trên khay là một vòng tay bạch ngọc, sắc ngọc cực nhuận, hẳn ít nhất cũng trên trăm năm. Tư phu nhân cảm khái, nhớ năm đó cũng cảnh tượng này, mẹ chồng đem vòng tay truyền cho bà, hiện giờ bà tự tay truyền cho con dâu. Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Trĩ Nương tạ lễ, đứng dậy.

Ngồi ở bên cạnh còn có một vị phụ nhân, Tư phu nhân giới thiệu:

"Đây là thím con."

Trĩ Nương hiểu đây là phu nhân viện trưởng Lãng Sơn thư viện, mẹ Tư gia nhị công tử, nàng bưng trà đi cúi chào.

Viện trưởng phu nhân cười uống trà, lễ gặp mặt đặt ở trong khay.

" Cô gái tốt, lớn lên thật làm người đau lòng mà. Ta là thẩm thẩm con, là nương nhạc ca nhi. Đêm qua vốn dĩ ta còn lo lắng cháu dâu mới gả lại đây không được tự nhiên, muốn đến tân phòng nhìn xem, ai ngờ Xuyên ca nhi sớm ở đó, vẫn luôn ngốc tại tân phòng luyến tiếc đi ra. Ta đành phải thôi, lại thanh nhàn."

Viện trưởng phu nhân vừa nói, vừa ngắm Tư Lương Xuyên, Tư Lương Xuyên thần sắc đạm nhiên. Nhưng mặt Trĩ Nương đỏ thẫm, ý thím là ám chỉ phu quân quá nóng vội, nhớ tới đêm qua nàng thẹn thùng cúi đầu. Khóe mắt trộm ngắm hắn, hắn cũng nhìn qua.

Hai vợ chồng mắt đi mày lại, Tư lão phu nhân cười càng sâu. Cháu trai cháu dâu cảm tình tốt thì chắt trai sẽ tới nhanh thôi. Nam nhân Tư gia không ngốc tại nội viện, Tư các lão vừa đi, Tư Lương Xuyên cũng đi theo, phụ tử hai người đến thư phòng nói chính sự.

Tư phu nhân vẫn nhìn chằm chằm nàng, Tư lão phu nhân ho khan một chút:"Con dâu cả, con dâu này của con chạy không thoát, về sau có rất nhiều thời điểm để nhìn, mỗi ngày đều cho con nhìn."

" Mẹ lại trêu ghẹo con dâu rồi."

Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

"Không trêu ghẹo con thì trêu ghẹo ai, Trĩ Nương đến chỗ bà nội nào, bà nội nói cháu nghe, mẹ chồng cháu thích nhất là xem mỹ nhân, cưới cháu vào cửa xem như là như nguyện, về sau mỗi ngày cháu cứ ăn mặc thật xinh xinh đẹp đẹp cho mẹ chồng ngươi xem."

Viện trưởng phu nhân cũng thích thú:

"Còn không phải sao, đại tẩu hiện tại nhưng xem như như nguyện. Có một con dâu xinh đẹp như hoa, mỗi ngày có thể xem một chút cũng có thể sung sướng cả ngày. Tú sắc khả xan, vọng chi ngăn đói."

" Mẹ xem đệ muội đi, không đứng đắn. Khiến con thành trò cười trước mặt con dâu, cứ giễu cợt con, về sau sao con còn có uy mẹ chồng."

Bà vừa nói xong Tư lão phu nhân cùng viện trưởng phu nhân đều cười rộ lên.

Lòng Trĩ Nương buông lỏng, ở Tư gia quan hệ mẹ chồng nàng dâu rất hòa hợp, có thể trêu ghẹo nhau, thật là hiếm thấy. Từ nay về sau, nàng chính là một phần tử nơi này, có thể gả vào Tư gia là may mắn rất nhiều.

Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Tư phu nhân cùng Tư lão phu nhân nhìn Trĩ Nương, Tư phu nhân tinh tế đánh giá nàng, càng xem càng vừa lòng, làn da thủy nộn phảng phất véo ra nước. Khuôn mặt nhỏ lớn lên kiều mỹ, làm người không khỏi muốn yêu thương, trách không được nhi tử không thông suốt cũng động tình.

Mới vừa rồi rời đi ánh mắt vẫn luôn nhìn tiểu thê tử. Lòng Tư phu nhân cao hứng, như vậy thực mau có thể bế cháu trai. Kỳ thật bà càng muốn có cháu gái, giống như Trĩ Nương. Tư gia không chỉ ít con nối dõi mà mấy thế hệ đều không có cô nương, bà sinh Xuyên ca nhi xong thì không hoài thai nữa, bà vẫn luôn muốn có nữ nhi. Hiện tại hy vọng của bà đều ký thác ở con dâu, nghĩ đến chuyện có một cháu gái như vậy, diện mạo giống mẹ tất nhiên ngọc tuyết đáng yêu. Trĩ Nương bị mẹ chồng xem mà cả người không được tự nhiên, Tư lão phu nhân là biết tâm tư con dâu, mỉm cười không nói. Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

"Trĩ Nương à, nương nói với con, nhà chúng ta không có những quy củ đó, người cũng ít không có gì hết. Con ngàn vạn lần không cần câu nệ, cứ tự tại như thế, ta là mẹ chồng rất dễ nói chuyện, sẽ không bắt con mỗi ngày sớm thỉnh an, cũng không cần lập quy củ gì, chỉ cần con chiếu cố cho Xuyên ca nhi, phu thê tốt đẹp, để Tư gia khai chi tán diệp là được."

Tư phu nhân nói nhìn lão phu nhân cười: "Năm đó, khi nương vào cửa tổ mẫu con cũng giao đãi như thế."

Tư lão phu nhân cười nói:

"Không sai, thân chính danh thanh, là tiêu chí của Tư gia. Nam nhân vì triều đình cống hiến thì hậu trạch càng muốn hòa thuận yên lặng, cho nên Tư gia mới có di huấn không được nạp thiếp, vì mong muốn không để hậu trạch làm phân tâm nam nhân."

Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Trĩ Nương cung kính lắng nghe, tổ huấn thì nàng biết. Trước kia nàng không nghĩ tới cùng đại công tử trở thành phu thê thật nên cũng không để ở trong lòng, hiện tại nàng là con dâu Tư gia chân chính, nghe tổ huấn chỉ cảm thấy vô cùng may mắn. Nàng không cần lo lắng có người tới cùng nàng chia sẻ trượng phu, cũng không cần học người khác rộng lượng trong thời gian mang thai giúp trượng phu nạp tiểu thiếp. Càng không cần lo lắng không cho nam nhân có nữ nhân khác mà bị người khác mắng là đố phụ, chỉ vì nàng gả cho nam nhân Tư gia. Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Trách không được nhiều nữ nhân đều muốn gả cho đại công tử, trừ bỏ nhân phẩm diện mạo thì chỉ sợ tổ huấn đó mới là mấu chốt nhất để họ tranh giành.

" Tổ mẫu cùng mẫu thân yên tâm, Trĩ Nương nhất định ghi nhớ không dám quên."

Tư lão phu nhân vừa lòng gật đầu, ở Trĩ Nương bà có thể nhìn thấy sự mâu thuẫn mạo mĩ mảnh mai, lại không dễ chiết, hiểu được khi yếu thế phải cúi đầu, lại không luống cuống.

" Thôi, cháu mới gả lại đây, chuyện Tư gia tạm thời vẫn là mẹ chồng cháu quản, đến thời cơ thích hợp, những việc này sẽ do cháu tiếp nhận."

Tư phu nhân cũng gật đầu:

"Không sai, đến lúc đó, nương mang cháu trai củng tổ mẫu con đùa chơi."

Bà lại nói với viện trưởng phu nhân:

"Cũng lo xem xét cho Nhạc ca nhi đi, sang năm cũng tới tuổi rồi."

Viện trưởng phu nhân gật đầu đồng ý. Tư lão phu nhân cười rộ lên, nghĩ đên cảnh trong sân chắt trai chạy mà trong lòng thoải mái.

Tư gia từ xưa đã vậy. Sau kỳ thi mùa xuân Xuyên ca nhi liền phải vào quan trường, nhi tử sẽ cùng hắn làm việc đến khi hoàng thất thay đổi triều đại, tân đế đăng cơ. Đến lúc đó nhi tử ẩn cư, cháu trai gánh trọng trách.

Trĩ Nương nghe hiểu ý họ, đối với Tư gia nàng rất kính trọng, đại đại tương truyền, thủ vững bản tâm. Trước mắt nàng cần phải chiếu cố phu quân, vì hắn... Sinh nhi dục nữ.

Tư lão phu nhân nhìn mắt nàng liền biết hôm qua không ngủ đủ giấc, dù sao về sau ngày ở chung dài, cũng không vội gì.

" Cháu về nghỉ đi, ta và mẹ chồng cháu không cần hầu hạ."

" Làm sao được ạ? Nào có chuyện dâu con trở về nghỉ ngơi ạ."

Trĩ Nương đương nhiên không đứng dậy, nàng mới gả lại đây một ngày, không có khả năng bỏ trở về phòng nằm.

Tư lão phu nhân từ ái nhìn nàng:

"Tổ mẫu đã nói nhà chúng ta không nhiều quy củ. Đêm qua khẳng định không ngủ đủ, không dưỡng tinh thần thì sao chịu nổi."

Mặt Trĩ Nương lập tức đổi màu, Tư phu nhân nhìn không chớp mắt.

"Mau đi đi, chờ khi có tinh thần lại đến."

Tư lão phu nhân thúc giục nàng, tư phu nhân cũng nói:

"Đi nghỉ đi."

Trĩ Nương thật sự là có chút mệt liền cúi đầu cáo lui. Vừa đến phòng dặn dò Hải bà tử cùng Ô Đóa Thanh Hạnh, có chuyện gì thì thông báo, nàng muốn nghỉ ngơi một hồi.

Hải bà tử đồng ý, mới vừa rồi Thanh Hạnh cùng bà sửa sang của hồi môn, tuy là nhìn quen việc đời cũng líu lưỡi. Hoàng Hậu chuẩn bị hồi môn cho Thiếu phu nhân theo quy củ, nhưng bên trong toàn tinh phẩm, không nói đến trân bảo, chỉ thôn trang ruộng đất đã có mấy ngàn mẫu, còn đều là ruộng tốt. Hoàng Hậu yêu thương Thiếu phu nhân không thua gì so với Vĩnh An công chúa. Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Tưởng tượng đến cảnh Triệu phu nhân từ nhỏ lưu lạc bên ngoài, nhận hết cực khổ, còn trở thành thiếp thất. Hoàng Hậu nương nương thân là đích tỷ, thương tiếc muội muội, chỉ có thể bồi thường cho cháu gái thôi. Thiếu phu nhân có phúc khí, gả vào Tư gia, Tư gia thanh quý, hậu trạch sạch sẽ. Họ làm hạ nhân cũng được hưởng phúc, Hải bà tử nghĩ tới đó càng thêm nhiệt tình. Là người của Hoàng Hậu nương nương bà không thể để nương nương mất mặt.

Trĩ Nương thoát y leo lên giường nặng nề ngủ. Đang mơ màng hình như giường lún xuống một chút, nàng lầu bầu xoay người lại ngủ. Nam tử dùng ngón tay thon dài chậm rãi miêu tả dung nhan nàng, mi mắt mũi đến môi anh đào. Ánh mắt càng ngày càng ám.

Kiếp trước cả đời không biết dư vị tình. Nguyên lai chuyện tình yêu làm người trầm mê, trách không được nhiều văn nhân mặc khách vịnh ngâm truyền xướng. Nếu có một ngày, hắn không làm quan, giống kiếp trước không để ý phân tranh. Mang nàng ẩn cư ở Lãng Sơn, nghĩ đến không còn cô độc nữa cảm giác thập phần thích ý. Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Mới vừa rồi ở trong thư phòng, phụ thân nói triều sự, nói tới chuyện bệ hạ cùng Thái tử, phụ thân có chút chần chờ. Thái tử càng thêm khắc khổ, phụ thân lại nói đó không phải là chuyện tốt, bởi vì Thái tử có chút cấp tiến, mất sự ổn trọng.

Trong lòng hắn biết, Hoàng Hậu đang thu thập Đoạn gia. Kiếp trước không có mẹ con Trĩ Nương, Hoàng Hậu tuy không thích Bình gia, cũng không hận, kiếp này có lẽ từ khi mẹ con Trĩ Nương tồn tại liền chú định sẽ khác kiếp trước. Hoàng Hậu đem Triệu Yến Nương tiến vào Bình gia, chính là bước đầu tiên để trả thù. Theo kiếp trước Thái tử giấu long bào là việc của hai năm sau mới phát sinh, kiếp này không chuẩn nữa, có lẽ Hoàng Hậu sẽ không dùng chiêu kiếp trước. Biết rõ Hoàng Hậu cố ý đối phó Thái tử, hắn trọng sinh một lòng nghĩ có cơ hội phải nhắc nhở Thái tử. Hiện tại hắn lại không tính toán như thế, Thái tử làm người, nhìn đoan chính, kỳ thật có chút tâm tiểu nhân. Hắn cúi người hôn trán thê tử.

Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Bởi vì nàng, hết thảy đều không như trước, nhân sinh của hắn cũng hoàn toàn có ý nghĩa bất đồng. Cuộc đời này có nàng, thật tốt.

Chờ khi Trĩ Nương tỉnh lại, đã là buổi trưa. Nàng mở to mắt, nhìn nam nhân ngồi bên cạnh, mơ hồ nói:

"Giờ nào rồi? Thiếp ngủ bao lâu rồi?"

"Không lâu, vừa vặn đến giờ cơm."

Trĩ Nương ngượng ngùng thẹn thùng cười, nhà ai có tân tức phụ ngày đầu tiên đã ngủ đến sau giờ ngọ.

Nàng vội vàng đứng dậy, hắn u ám thở dài bế nàng lên, ôm ngồi ở bên giường.

Nàng nhanh chóng mặc quần áo:

"Phu quân, mau đứng lên đi, nếu bị người ta thấy, chúng ta ban ngày ban mặt còn ăn vạ trên giường, khẳng định sẽ chê cười."

Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

"Đừng nóng vội, ở Tư gia không có người nào dám nhàn thoại về chủ." Tư Lương Xuyên cũng đứng dậy, nhìn nàng luống cuống tay chân, cười rộ lên.

Nàng nghiêng đầu, ngạc nhiên nói:

"Phu quân đang cười à?"

Trong ấn tượng của nàng mặt hắn vẫn luôn chỉ có một biểu tình, đạm nhiên lại như cách một thế hệ. Nhưng gần đây, nàng phát hiện hắn cười nhiều, tuy rằng chỉ là nhàn nhạt cười, lại nối thẳng tới đáy mắt, nét thanh lãnh cũng dần dần trở nên hòa hoãn, càng thêm ấm áp như ngọc.

"Thiếu phu nhân, cơm trưa ăn bên ngoài hay là dùng trong phòng?" Tiếng Hải bà tử vang lên.

Trĩ Nương lúc này mới nhớ tới chuyện muốn hỏi, nhỏ giọng hỏi:

" Đó là người của chàng hay là của Hoàng Hậu?"

Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Tư Lương Xuyên lắc đầu:

"Không phải người của ta." Cả nhà Hải bà tử đều là người của Hoàng Hậu, bọn họ nguyên bản chính là quản sự tài sản của Hoàng Hậu. Hoàng Hậu vì Trĩ Nương thả ra, Triệu gia vừa lúc giúp Trĩ Nương chuẩn bị thị tỳ. Mẹ mìn đem một nhà họ đến, vợ chồng họ đều là quản sự tốt nên liếc mắt một cái Trĩ Nương chọn ngay. Chính là bởi vì hai vợ chồng họ có khả năng quá, làm Trĩ Nương nghi ngờ.

Tiểu cô nương của hắn, trước nay chính là thông minh thông thấu như vậy, hắn nhịn không được duỗi tay, xoa má nàng. Trĩ Nương nhoẻn miệng cười, nếu không phải là người của hắn, thì Hải bà tử là người Hoàng Hậu.

Nàng có chút không rõ, Hoàng Hậu đối với nàng quá mức dụng tâm. Có lẽ là nương chịu khổ quá nhiều, Hoàng Hậu có tâm bồi thường đi.

Soái – Đào Quân Trang 20.04.2019

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play