Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

Cung nữ đó muốn ném viên đá lên trên. Trĩ Nương nhanh chóng rút trâm trên đầu đâm vào tay cung nữ kia, cung nữ bị đau, kinh hô lực đạo yếu hẳn không ném lên cao được, viên đá rơi trên bàn phát ra thanh âm lục cục.

Tay cung nữ đó chảy máu không ngừng. Xảy ra biến cố, Cầm ma ma lập tức lớn tiếng kêu người chế trụ cung nữ kia. Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

Vĩnh Liên công chúa cả kinh đứng dậy, sắc mặt trắng bệch người lung lay như sắp đổ. Các cung nữ khác vội vàng đỡ lấy nàng ta.

Trĩ Nương nắm lấy viên đá trên bàn, bước ra sau hai bước, mắt lạnh nhìn Vĩnh Liên công chúa. Vĩnh Liên công chúa ôm ngực tựa như muốn ngất.

Mới vừa rồi cung nữ đó thét lên kinh hãi, khiến ngự vệ quân tới. Thấy cung nữ kia bị chế trụ, một câu cũng không nói. Trĩ Nương thầm nghĩ không tốt, quả nhiên một ngự vệ quân tiến lên, thăm dò hơi thở, phát hiện cung nữ kia đã cắn độc giấu trong răng tự sát.

Vĩnh Liên công chúa kinh hãi ngất xỉu, cung nữ thái giám loạn thành một đoàn, đỡ nàng ta hồi điện. Có người đi bẩm báo Kỳ Đế cùng Hoàng Hậu, có người đi thỉnh thái y.

Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

Trĩ Nương lạnh lùng nhìn cục đá, nói với Cầm ma ma:

"Ma ma, ngươi xem nếu mới vừa rồi ta ngồi vị trí đó, phía trên núi giả có một cục đá, nếu vừa rồi cung nữ kia dùng viên đá nhỏ ném vào cục đá lớn, ngươi nói cục đá lớn có thể nện xuống ta khiến đầu rơi máu chảy hay không?."

Cầm ma ma ngẩng đầu nhìn thấy trên núi giả có tảng đá chưa rơi, nhưng chỉ nhẹ nhàng chạm vào là có thể rơi xuống dưới ngay. Bà ta nghĩ mà sợ, nếu Tư Thiếu phu nhân không nhạy bén, để cung nữ đắc thủ, chỉ sợ...

Nhận được tin Kỳ Đế cùng Hoàng Hậu nhìn cảnh tượng một cung nữ chết trên mặt đất, mu bàn tay máu đã không còn chảy nhưng đỏ tươi một mảnh.

Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

Trong tay Trĩ Nương còn nắm cây trâm hung khí, cây trâm dính máu tươi. Nhưng thần sắc của nàng bình tĩnh như không chịu kinh hách.

Nhìn Đế hậu, nàng quỳ trên mặt đất, đem chuyện mới rồi phát sinh nói hết ra. Hoàng Hậu hãi hùng khiếp vía, không quan tâm Kỳ Đế mà cúi người nâng nàng dậy.

"Hài tử, cháu có thai, mau đứng lên. Đáng thương hài tử, khó mới tiến cung một chuyến, thế nhưng phát sinh chuyện như vậy."

"Hoàng Hậu nương nương, chỗ cung nữ vừa rồi muốn ném viên đá. Nương nương xem, chỗ núi giả có tảng đá rất quái dị, thần phụ nghĩ, một viên đá nhỏ cũng đủ khả năng làm khối đá kia rơi xuống."

Hoàng Hậu nhìn theo tay nàng chỉ, tim đập "Thùng thùng".

Kỳ Đế lạnh mặt dùng ánh mắt bảo ngự vệ quân. Ngự vệ quân đứng đầu tùy tay nhặt một viên đá, dùng tay bắn ra trên tảng đá, tảng đá lay động lăn xuống dưới nện ở chỗ Trĩ Nương vừa ngồi. Cái ghế vỡ vụn đầy đất.

"Bệ hạ, lúc thần phụ cùng Vĩnh Liên công chúa nói chuyện đã ngồi ở cái ghế này. Nếu thần phụ không đủ cảnh giác, chỉ sợ hiện tại thịt nát chính là thần phụ rồi."

Hoàng Hậu che miệng nhìn một màn trước mắt. Cầm ma ma cũng quỳ xuống: "Nương nương, bệ hạ, là nô tỳ thất trách. Nô tỳ không nghe nương nương phân phó, đi theo bên người Tư Thiếu phu nhân."

" Vì sao ngươi không nghe mệnh lệnh, nếu hôm nay Trĩ Nương có gì sơ xuất, bổn cung giao đãi cùng Tư các lão thế nào, giao đãi cùng Liên Tú thế nào?" Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

Cầm ma ma nghe Hoàng Hậu răn dạy, vẻ mặt hổ thẹn:

"Nương nương bớt giận, là nô tỳ sai. Vĩnh Liên công chúa nói muốn cùng Tư Thiếu phu nhân nói chuyện riêng, mệnh nô tỳ chờ ở xa không được đến gần quá. Là nô tỳ cô phụ phó thác của nương nương, thỉnh nương nương trách phạt."

"Ngươi nói, là Vĩnh Liên muốn các ngươi cách xa ra chút?"

"Đúng vậy, nương nương."

Hoàng Hậu kinh nghi nhìn Kỳ Đế, Kỳ Đế không quay đầu. Kỳ Đế nhìn Trĩ Nương, nhìn cây trâm trong tay nàng, lạnh lùng nói một câu:

"Ngươi đi theo trẫm."

Trĩ Nương vứt viên đá, sau đó móc ra một cái khăn, lau máu trên cây trâm, cắm lại trên đầu. Đuổi theo, Kỳ Đế đi phía trước, hai người một trước một sau xuyên qua Ngự Hoa Viên, vào trước điện. Đại điện bất đồng với hậu cung, dù là kim trụ trong điện, hay là sàn khắc hoa thì cũng mang khí phách.

Kỳ Đế ngồi trước ngự án, mắt nhìn thẳng vào nàng, nhìn cây trâm đã cắm vào búi tóc, hỏi:

"Ngươi tiến cung sao còn mang theo hung khí?"

"Khởi bẩm bệ hạ, cái này không phải là hung khí, mà chỉ là một cây trâm thôi. Thần phụ ra cửa đều mang theo nó, nó đã từng cứu thần phụ, giống như lần này."

"Ngươi trước kia cũng từng gặp nguy hiểm?"

Trĩ Nương nhìn thẳng ánh mắt Kỳ Đế, bình tĩnh trả lời:

"Đúng vậy ạ, lúc tánh mạng du quan là lúc cây trâm này cứu thần phụ."

"Là người phương nào hãm hại ngươi?"

" Việc hậu trạch xấu xa nói ra chỉ sợ bẩn tai bệ hạ. Thần phụ nếu không tiểu tâm cẩn thận, sao có thể bình yên sống đến bây giờ. Quỷ môn quan, thần phụ cũng từng đi qua, may là còn sống."

Kỳ Đế khiếp sợ nhìn nàng. Bộ dáng nàng mảnh mai giống Hoàng Hậu, tính cách cũng giống y hệt. Trước đó nàng sinh hoạt gian nguy vậy sao?

Yết hầu Kỳ Đế gian nan lăn lộn:

" Theo ngươi đã làm, lần này ngươi tiến cung cũng cảm giác được nguy hiểm, nên mới tiểu tâm cẩn thận sao?"

" Vâng ạ."

"Làm càn!" Kỳ Đế giận dữ, quắc mắt nhìn nàng, nàng nửa cúi đầu.

"Ở trong lòng ngươi, hoàng cung chẳng lẽ là đầm rồng hang hổ, chỉ cần tiến vào thì như lâm đại địch, bộ bộ kinh tâm sao?"

"Bệ hạ, thần phụ không nghĩ như vậy. Thần phụ thời trẻ sinh hoạt gian nan, khắp nơi cẩn thận, không dám đi sai bước nhầm. Dần dà, đối với nơi không biết nguy hiểm không cũng sinh cảnh giác. Lần này tiến cung, loại cảm giác này quá mãnh liệt, cho nên thần phụ mới để ý. Sự thật chứng minh, thần phụ có linh cảm không sai."

"Hừ, cảm giác?" Kỳ Đế hừ lạnh: "Vậy ngươi dùng linh cảm thử việc này là ai làm, ai muốn hại ngươi?"

Trĩ Nương thẳng thắn dù vẫn cúi nửa đầu:

"Thần phụ không biết, nhưng thần phụ tin chắc, nếu không phải thần phụ chắn đường của người khác, thì cũng sẽ không có người muốn diệt trừ thần phụ. Thần phụ là nữ tử, cả cuộc đời điều đáng giá để khoe nhất chính là gả vào Tư gia, có lẽ như vậy mới phải nhận ghen ghét."

Lòng Kỳ Đế đại chấn, mới vừa rồi uy hiếp nàng, nàng không hề bị dọa. Nghe lời nàng nói trật tự rõ ràng, đối với việc hôm nay trong lòng nàng biết rõ ràng, nên sớm có phòng bị.

Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

Đến tột cùng là trời sinh nhạy bén, hay là như lời nàng nói thời trẻ đã mài giũa ra?

Thiên tử không nói gì, Trĩ Nương vẫn cung kính đứng. Đợi nửa ngày, thiên tử mới nói:

"Ngươi đi ra ngoài đi!"

Trĩ Nương lui ra.

Hoàng Hậu ở bên ngoài, nhìn nàng ra, vội hỏi hỏi: "Bệ hạ không trách tội chứ?"

Trĩ Nương lắc đầu:

" Khiến dì lo lắng, bệ hạ không có trách tội thần phụ."

"Vậy là tốt rồi, hôm nay cháu bị sợ hãi, nhanh đi nghỉ đi rồi nói sau."

Trĩ Nương cũng không ở lại, nàng thật sự sợ. Tuy rằng sớm có phòng bị, cảm giác Vĩnh Liên sẽ ra tay, nàng cho rằng Vĩnh Liên sẽ âm thầm mờ ám hại nàng, tỷ như hạ độc trong trà bánh, hoặc là phái người đâm vào nàng. Nhưng không nghĩ đối phương ra tay tàn nhẫn thế, là muốn cho nàng phơi thây ngoài đường.

Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

Nàng đi theo Hoàng Hậu trở lại Đức Xương Cung, uống canh an thần, rồi nằm ở trong phòng lần trước nhắm mắt dưỡng thần.

Hoàng Hậu nhẹ đóng cửa lại, trong mắt ẩn hiện sự tàn khốc. Hoàng hậu bãi giá đến trước điện, Kỳ Đế một chút cũng không ngoài ý muốn khi thấy hoàng hậu đến.

"Bệ hạ, hôm nay Trĩ Nương chấn kinh, việc này không phải là nhỏ. Thâm cung thế nhưng có ám phục sát khí, thần thiếp vừa nghĩ đã cảm thấy khắp cả người phát lạnh, lo sợ bất an. Người làm chủ nhất định phải điều tra ra, nếu không thần thiếp giao đãi với Trĩ Nương thế nào. May đứa nhỏ này nhạy bén, nếu không đưa mạng thế nào cũng không biết?"

Hoàng hậu nói xong nước mắt liền chảy xuống. Kỳ Đế đi xuống lau nước mắt cho thê tử, bao nhiêu năm rồi không còn thấy hoàng hậu khóc, vừa thấy nước mắt tâm Kỳ Đế như bị nhéo một cái: "Nàng ấy có nói gì hay không?"

"Đứa nhỏ này quá hiểu chuyện, có gì cũng không nói. Cũng bởi vì nàng như vậy, thần thiếp mới càng khổ sở. Bệ hạ không biết, con bé cùng Liên Tú nhiều năm chịu khổ, thần thiếp thương tiếc, đã từng nghĩ về sau sẽ không để mẹ con họ lại chịu khổ. Giờ thần thiếp quản lý hậu cung mà thiếu chút nữa con bé toi mạng. Thần thiếp tưởng tượng thôi mà tâm đã như đao cắt."

"Trẫm sẽ điều tra rõ, hoàng hậu trở về đi."

Mắt Hoàng Hậu vương nước hành lễ cáo lui.

Hoàng hậu vừa đi, Kỳ Đế lạnh mặt, bãi giá đến cung Vĩnh Liên công chúa. Trong nội điện, Hiền phi nương nương đang ngồi khóc, Vĩnh Liên mặt mày xám như màu đất nằm bất tỉnh ở trên giường.

Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

"Bệ hạ, thái y mới vừa rồi xem qua, nói Liên Nhi kinh hách quá độ, dẫn đến hôn mê bất tỉnh."

Kỳ Đế đứng bất động, nghiêm túc nhìn thiếu nữ trắng như tờ giấy, yếu ớt đến độ như phảng phất một cơn gió là có thể thổi mất.

"Liên Nhi bệnh nhiều năm không khỏi hẳn, có lẽ là do nghẹn ở trong cung, tâm tình buồn bực. Trẫm nghĩ, nhanh tìm Phò mã cho con bé. Mấy ngày trước trong cung yến, các ngươi có nhìn trúng người nào không?"

Hiền phi giật mình ngẩng đầu, nước mắt còn treo trên mặt, bệ hạ sao lại đột nhiên nhắc tới việc này, ở tình hình này. Tâm tư Hiền Phi xoay chuyển:

"Bệ hạ, thần thiếp không vừa ý ai. Đại sự cả đời không thể tùy ý, thần thiếp nghĩ sẽ thay Liên Nhi tìm kiếm, dù sao cũng phải tìm một người biết quan tâm người."

"Không thể kéo dài, dân gian có câu tục ngữ, nữ lớn không gả lưu thành thù. Trẫm cho các ngươi ba ngày, nếu còn không tuyển được ai, trẫm sẽ tự chọn, tự tứ hôn."

Nói xong, Kỳ Đế phất tay áo rời đi.

Hiền phi sững sờ, thiếu nữ trên giường mở to mắt, ánh mắt trống rỗng.

"Liên Nhi, con tỉnh, mới vừa rồi thật hù chết mẫu phi."

"Mẫu phi, vừa rồi phụ hoàng nói gì?" Vĩnh Liên suy yếu hỏi, chậm rãi nhìn Hiền phi.

Hiền phi lau khô nước mắt:

" Phụ hoàng cũng là vì tốt cho con, mẫu phi nghe nói con ngốc trong cung lâu nên buồn. Có lẽ khi gả chồng ra cung con có thể thường xuyên ra ngoài đi dạo một chút, đối với bệnh tình cũng rất có ích.". truyện ngôn tình

"Gả chồng? Mẫu phi, con không tính gả chồng, mẫu phi giúp con đi cầu xin phụ hoàng, con nguyện ý lưu lại trong cung, làm bạn với mẫu phi cùng phụ hoàng." Vĩnh Liên nói gấp thở hổn hển rồi lại không ngừng ho khan.

Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

Hiền phi tan nát cõi lòng, đau đớn khó nhịn:

"Đứa nhỏ ngốc, nữ nhân sao có thể không gả chồng? Con gả cho một người biết săn sóc, phu thê ân ái, như vậy mẫu phi mới có thể yên tâm."

Vĩnh Liên nhắm mắt lại, nước mắt từ khóe mắt chảy ra, lại mang sự cầu xin nhìn Hiền phi.

"Mẫu phi, trừ bỏ hắn, Liên Nhi không muốn gả cho ai khác."

Hiền phi nào không biết tâm tư nữ nhi, cũng biết chuyện hôm nay phát sinh đều là do nữ nhi làm, bệ hạ thánh minh sao có thể nhìn không ra tới? Cho nên bệ hạ mới vội vã bảo Liên Nhi gả chồng, sớm ngày hết hy vọng.

" Sao con ngốc như vậy, bất quá cũng chỉ là một nam nhân, con chính là công chúa kim chi ngọc diệp. Hà tất cùng một phụ nhân so đo?"

Vĩnh Liên giãy giụa ngồi dậy, lắc đầu:

"Nàng ta không phải phụ nhân vô tri, là con quá xem nhẹ nàng ta, bằng không việc hôm nay không có khả năng sẽ thất bại."

Hiền phi nghe nàng nói trắng ra, khẩn trương nhìn mọi nơi, nhìn tẩm điện chỉ mẹ con họ, lúc này mới yên tâm. Nhỏ giọng răn dạy:

" Lời như vậy, về sau con không được nói lại. Trong hậu cung Hoàng Hậu gây bất mãn với phần đông phi tần, có lẽ là có người không quen nhìn Hoàng Hậu sủng ái Tư Thiếu phu nhân mới có thể sử dụng hạ sách này."

Vĩnh Liên sầu cười:

" Bất mãn với Hoàng Hậu? Mẫu phi, ngài nói xem, trong hậu cung có ai dám bất mãn với Hoàng Hậu, Hoàng Hậu là chính cung, phụ hoàng mỗi tháng có một nửa thời gian là nghỉ ở Đức Xương Cung. Phóng nhãn khắp các đời Lịch đại, có Hoàng Hậu nào giống thế, thánh sủng không suy?"

Sắc mặt Hiền phi khó coi, không nói lời nào. Vĩnh Liên chống thân mình ngồi dậy,

Hiền phi đè lại:

" Con muốn đi đâu?"

"Mẫu phi, việc hôm nay con phải cho phụ hoàng một lời giải thích."

Hiền phi buông tay, quan tâm hỏi:

" Thân mình con có thể chịu nổi chứ?"

Vĩnh Liên cười khổ, không thể cũng phải có thể. Nàng ta lê giày xuống đất, Hiền phi gọi cung nữ tiến vào, giúp nàng ăn mặc. Sai người nâng liễn đưa nàng ta đến trước điện.

Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

Nàng ta nhìn thấy Kỳ Đế, hai chân quỳ xuống.

"Phụ hoàng, nhi thần tới thỉnh tội. Tư Thiếu phu nhân tiến cung là nhi thần mời, đến Ngự Hoa Viên cũng là nhi thần muốn đi. Nhưng nhi thần không ngờ tới có người sẽ mượn chuyện này giá họa. Cung nữ kia nhi thần không quen biết, cũng không biết là người nào phái tới. Nhi thần cùng mẫu phi, cả ngày ngây ngốc trong cung, cũng không từng kết oán với ai, không biết là ai ác độc muốn làm hại nhi thần, cầu phụ hoàng vì nhi thần làm chủ."

Nàng ta gầy yếu thân mình quỳ trên mặt đất, hai vai hơi run làm người đau lòng.

Kỳ Đế thở dài, hỏi:

" Việc hôm nay ngươi thật sự không biết tình hình?"

Vĩnh Liên ngẩng đầu, nước mắt đầy mặt, cắn môi:

"Phụ hoàng phải tin tưởng nhi thần, nhi thần thật sự nửa điểm cũng không biết, bằng không sao có thể để Tư Thiếu phu nhân chấn kinh?"

" Thế theo ý kiến của ngươi, việc này là ai làm?"

Nàng ta lắc đầu:

"Nhi thần không biết, bất quá có lẽ là người trong cung. Trong cung trừ mẫu hậu, người có con cái chỉ có mỗi mẫu phi con, mẫu phi thường bị người ghen ghét, có thể là có người sau lưng sử ám chiêu, muốn diệt trừ mẹ con nhi thần."

Kỳ Đế hừ lạnh một tiếng.

"Ngươi đi xuống đi, bảo dưỡng thân mình. Phụ hoàng sẽ vì ngươi chọn một rể hiền, ngươi an tâm chờ xuất giá đi."

"Phụ hoàng." Vĩnh Liên kinh hô:

"Nhi thần không muốn gả chồng, thân thể nhi thần không tốt, vẫn nên không gả chồng miễn cưỡng liên lụy người khác. Nhi thần nguyện vĩnh viễn bồi bên phụ hoàng cùng mẫu phi, lấy tẫn hiếu đạo."

"Nào có nữ tử lại không gả chồng? Ý phụ hoàng đã quyết, ngươi trở về đi." Kỳ Đế xua tay.

Vĩnh Liên cắn môi, không cam lòng lui ra. Còn chưa ra điện, liền té xỉu trên mặt đất.

Soái – Đào Quân Trang 27.09.2019

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play