“Khi nãy tôi nhìn thấy anh mới từ phòng bảo vệ đi ra, trong phòng bảo vệ không có máy sưởi à.” Khinh bỉ nhìn Khổng Hạo Văn một cái, Cổ Dục tùy ý nói, nhưng mà hắn vẫn tiện tay tăng nhiệt độ của điều hòa không khí lên cao một chút.  

             “Hắc hắc, không phải là tôi sợ bị đông lạnh hay sao.” Nghe được lời nói khinh bỉ của Cổ Dục, Khổng Hạo Văn cũng tùy ý xoa xoa tay, tiếp đó cười hì hì nói.  

             “Lần trước tìm tôi gấp như vậy là có chuyện tốt gì sao?” Nhìn bộ dáng của Khổng Hạo Văn, Cổ Dục cũng không nhiều lời mà trực tiếp hỏi thẳng.  

             “Đi chỗ này trước, chúng ta nói trên đường.” Nghe Cổ Dục tra hỏi, Khổng Hạo Văn mở điện thoại của mình ra cho Cổ Dục xem một cái định vị rồi cười nói.  

             Nhìn động tác của Khổng Hạo Văn, Cổ Dục hơi nghi hoặc một chút nhìn hắn, nhưng mà hắn vẫn lái xe đi về hướng đã định vị trên bản đồ.  

             Trong lúc Cổ Dục lái xe, đồng thời Khổng Hạo Văn cũng nói cho hắn chuyện tốt lần này là cái gì.  

             Thành phố Hưng An là một thành phố cấp quận, giá nhà ở nơi này thực ra vẫn luôn không cao, đều là giá chỉ có hơn 2000 tệ. Đương nhiên, đây chủ yếu là do những năm gần đây Đông Bắc xảy ra tình trạng chảy chất xám nghiêm trọng. Ngoại trừ một số tỉnh lị và thành phố phát triển, thì giá nhà đất ở các thành phố khác cũng không cao.  

             Nhưng mà thành phố Hưng An cùng thành phố bình thường khác nhau, nó là một thành phố du lịch. Nó được xem như là một nơi an dưỡng nghỉ ngơi tốt, suối nước nóng ở đây không nói là vang danh toàn thế giới nhưng ít nhất là nổi tiếng cả nước.  

             Cho nên ở đây cũng khai phá rất nhiều khu nhà ở có suối nước nóng.  

             Phần lớn cũng là do các khách sạn khai thác.  

             Chuyện tốt Khổng Hạo Văn nói tới, chính là chuyện này.  

             Bởi vì gần đây hắn thu thập được tin tức ở phía trên, sẽ phát triển một khu du lịch ở thành phố Hưng An. Mà trong khu vực đó đúng lúc có một khu nhà được đầu tư bởi một khách sạn, do buôn bán không tốt, bây giờ nó đang trong tình trạng bị cạn kiệt tài chính.  

             Đương nhiên khách sạn sẽ không bán, bởi vì là khách sạn năm sao, nhưng chung quy vẫn là khách sạn. Nhưng các khu nhà  xung quanh thì đều đang được xây dựng, dùng để đầu cơ tích trữ mấy khu nhà ở chất lượng cao. Bọn họ sẽ không ôm hết được, hơn nữa bọn họ  đang bán ra bên ngoài, để đổi lấy tiền mặt xoay vòng vốn.  

             Theo Khổng Hạo Văn dự đoán, giá một căn phòng ở đây khi được đưa vào sử dụng, giá ít nhất phải đến 6 ngàn . Nhưng bây giờ giá phòng ở đây bây giờ là ba ngàn mốt, nếu như trả tiền mặt thì còn có ưu đãi, đây đúng là một cơ hội siêu tốt.  

             “ Thưa ngài! Ngài muốn mua nhà sao?” Khi chiếc xe Cullinan của Cổ Dục đỗ ở bãi xe ở trung tâm bất động sản. Cổ Dục và Khổng Hạo Văn cũng đi vào, nhưng khi bọn họ vừa mới vào thì ở phía đằng xa có hai cô gái vội vã chạy ra.  

             Mấy cô gái bán nhà này thế mà rất có mắt nhìn, mặc dù là người bắt xe taxi tới hay là lái xe bình thường tới, mấy cô cũng sẽ rất nhiệt tình. Nhưng mà chắc chắn họ sẽ không nhiệt tình đến thế này đâu.  

             Đặc biệt là khi họ thấy Cổ Dục và Khổng Hạo Văn, mấy ánh mắt đó như muốn nhanh chóng lột sạch quần áo của Cổ Dục. Lượng điện phóng ra đúng là không phải lớn bình thường đâu nha.  

             “Khổng tiên sinh, ngài đến rồi. Hai vị này để tự tôi chiêu đãi.” Nhưng mà đáng tiếc, ông trời không cho mấy cô cơ hội làm quen với Cổ Dục và Khổng Hạo Văn. Còn chưa kịp tới nói chuyện với Cổ Dục và Khổng Hạo Văn thì lúc này có một người đeo kính đã chủ động ra đón. Nhìn thẻ công tác trên ngực thì nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, vậy chắc hẳn vị này là quản lí.  

             Mà người này Khổng Hạo Văn cũng quen biết.  

             “Đây là huynh đệ của tôi, chúng ta đi vào xem nhà thử đi.” Nghe được lời của người quản lý này nói, Khổng Hạo Văn cũng mỉm  cười, sau đó giới thiệu Cổ Dục một chút. Nhưng mà Khổng Hạo Văn không có nói tên của Cổ Dục là gì, cũng không nói bọn họ tới đây là để mua nhà. Đôi lúc cũng không nên quá vội vàng, cũng chưa chắc có mua nhà hay không, vì vậy cho nên trong lúc nói chuyện tốt hơn hết là phải lưu lại một khoảng trống.  

             “Được được được, mời qua bên này, để cho tôi giới thiệu cho hai vị một chút.” Thấy Khổng Hạo Văn nói như vậy, quản lý cũng không thèm để ý. Tiếp đó người quản lý cung kính đưa tay ra mời hai người rồi dẫn hai người họ đi đến trước mô hình. Khi hắn ta chuẩn bị mở miệng giới thiệu một chút thì vào lúc này Cổ Dục lại giơ tay.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play