Cổ Dục đem những con tôm hùm đất đổ vào một cái chậu. Sau đó Cổ Dục bắt đầu đổ nước giếng vào bên trong, lại cho thêm muối và dấm, làm vậy để loại bỏ chất bẩn của bọn chúng ra ngoài.
Sau một hồi ăn xong cơm trưa, buổi chiều hắn muốn đi xử lý những con tôm hùm đất này.
Chẳng qua hắn xử lý những con tôm này so với người khác có chút khác biệt, hắn sẽ không bỏ đi chỉ tôm.
Bởi vì tôm này khác với tôm lớn. Tôm lớn bỏ đi chỉ thì thịt sẽ không có ảnh hưởng gì, vẫn ăn ngon như thường.
Nhưng mà tôm này nếu bỏ đi chỉ thì thịt sẽ nhão, nói chính xác thì thịt sẽ dở hơn nhiều.
Có người nói, nếu như không bỏ chỉ tôm chẳng phải là rất bẩn sao?
Thực ra không phải vậy, chỉ tôm kỳ thực chính là ruột của con tôm. Nếu như không xử lý sạch sẽ thì thứ này tự nhiên không thể ăn được bởi vì bên trong sẽ có hàm lượng kim loại nặng còn tồn lại.
Nhưng nếu như đem ruột tôm làm sạch sẽ thì chỉ tôm cũng có thể ăn được. Cái này giống như ruột heo, chỗ khó chính là làm như thế nào để xử lý sạch sẽ chất bẩn cho tôm đây. Như vậy thì phải xem công hiệu nước giếng của Cổ Dục.
Nếu như không có nước giếng, coi như Cổ Dục có trình độ là bậc thầy nấu nướng, đoán chừng hắn cũng sẽ không thể xử lý chỉ tôm đâu.
Đương nhiên, bây giờ còn lâu mới xử lý những thứ này, tạm thời không cần suy nghĩ để chiều lại nói tiếp.
Cổ Dục đem tôm hùm đất xử lý tốt xong, Hứa Cẩm ở phía bên kia đi theo Khổng Hạo Văn xem cá mập, hắn còn chưa bao giờ thấy tận mắt Cá mập. Chẳng qua bể cá thì đã làm gần xong rồi, hắn làm một cái bể cá lớn ở phòng tiếp khách của công ty.
Đến lúc đó ông cùng người khác nói chuyện làm ăn, sẽ có thể áp chế cái không khí ở đó. Chậc chậc, suy nghĩ một chút đã thấy rất có khí thế rồi.
Mà Cổ Dục thì tranh thủ lúc này, dạy cho Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi làm bài tập cho xong. Khi dạy xong thì mồ hôi lạnh cũng đầy người, tiếp đó hắn đi đến giếng nước bên kia, đem dưa hấu ướp lạnh hôm nay từ trong giếng nước kéo ra ngoài.
“Tới nào! Ăn dưa hấu!” Nghe Cổ Dục hét to, không chỉ có Hứa Cẩm cùng Khổng Hạo Văn đáp lại, ngay cả Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân cũng hưng phấn đi ra. Hôm qua dưa hấu thật sự là ăn rất ngon, hai người có một chút nhịn không được mà thèm.
“Dưa hấu mặt trăng Hàn Quốc?” Khi Cổ Dục đem dưa hấu đặt ở trên bàn trà, lúc này Hứa Cẩm vừa đi tới. Sau khi xem xét quả dưa hấu, ông không khỏi có chút kinh ngạc nói.
Có thể nói, hắn đối với việc đánh giá chất lượng các loại trái cây cao cấp là việc làm cả một đời. Thứ này có là gì chứ, làm gì có ai rõ ràng thứ này hơn hắn.
“Hắc hắc, không hổ là ông chủ Hứa, rất có kiến thức nha.” Còn chưa cắt ra, Hứa Cẩm đã biết cái này không phải là dưa hấu vỏ đen thông thường, mà là loại dưa hấu mặt trăng hiếm có. Về mặt này có thể thấy được Hứa Cẩm ở phương diện này tuyệt đối là dân chuyên nghiệp.
“Quá khen! Loại dưa hấu này là do cậu trồng sao?” Ông gật đầu một cái với Cổ Dục, tiếp đó Hứa cẩm mang theo vẻ hiếu kỳ đi tới quả dưa hấu bên cạnh rồi tò mò hỏi.
Nói dưa hấu này đặc biệt quý là bởi vì dưa hấu này ở chỗ khác trồng không được. Thực tế thì hạt giống hay dây leo dưa hấu đều có thể mua được, nhưng khi trồng xuống thì không mọc được. Cho nên Cổ Dục trồng được như thế này, chẳng khác nào phá được cửa ải khó khăn?
“Đúng vậy! Tới nếm thử nào!” Cổ Dục nhìn ánh mắt Hứa Cẩm bèn nở nụ cười, sau đó lấy dao nhanh chóng đem quả dưa hấu cắt thành những miếng nhỏ.
Nhìn miếng dưa hấu vàng óng. Mặc dù hôm qua Lý Vân Vân, Lâm Lôi, Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi đã ăn qua rồi. Thế nhưng bây giờ vẫn tiếp tục cầm một miếng ăn tiếp, Khổng Hạo Văn xem xét một chút cũng lập tức cầm lấy một miếng rồi đưa lên miệng cắn một cái.
Nhai nuốt một cái hắn không khỏi thốt lên, A! Ăn ngon!
“Mùi vị không biết như thế nào?” Nhìn dáng vẻ của Khổng Hạo Văn, Hứa Cẩm tò mò hỏi.
“Ăn ngon! đúng là ăn rất ngon!” Vừa nói, Khổng Hạo Văn vừa đưa miếng dưa vào miệng cắn một cái, đồng thời một tay khác đi lấy miếng thứ hai. Nhìn bộ dáng của hắn, Hứa Cẩm cũng không đợi nữa, lập tức lấy một miếng ăn. Mà một miếng này vừa vào miệng, hắn cảm giác cả người dường như tỉnh táo từ trên xuống dưới.
Vị ngọt của của dưa hấu cùng cảm giác mát lạnh, không ngừng cọ rửa vị giác của hắn, vốn dĩ còn cảm thấy oi bức. Thế nhưng lúc này trong nháy mắt đã hạ xuống. Mà dưa hấu này cũng không quá lạnh, đối với cơ thể cũng không có gì nguy hiểm, chỉ có thể nói… Đó là quá sảng khoái!
Từ trên xuống dưới, từ sợi tóc đến móng tay đều cảm thấy sảng khoái, sảng khoái đến tận sâu trong tâm hồn.
“Cậu Cổ! Dưa hấu này cậu có bán không? Tôi mua một kg giá 300, không 400… 560 tệ được không?” Nhìn Cổ Dục, Hứa Cẩm thật sự là nhịn không được mà lớn tiếng nói.
Mà nghe Hứa Cẩm ra giá xong, Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân cũng ăn chậm lại. Sau đó âm thầm cắn lưỡi một chút, mình bây giờ đang ăn thứ rất đáng tiền hay sao?
Đây chẳng phải là cắn xuống một miếng thì đáng giá mấy chục tệ rồi. Trời ạ, quá tội lỗi rồi.
Mà nghe được lời này của Hứa Cẩm, Cổ Dục bên này đầu tiên là sững sờ, sau đó trong đầu hắn khẽ tính qua một lượt. Hắn đang suy nghĩ một mẫu đất trồng ra số lượng bao nhiêu.
Giống chín sớm thì kích thước tương đối nhỏ, một mẫu đất có thể trồng được 1,000 dây dưa hấu. Giống trung bình thì có thể trồng 800 dây, giống chín muộn thì có thể trồng 600 dây, hiện tại cứ dựa theo 800 mà tính.
Cổ Dục không cần biết dây dưa hấu có còn nhỏ hay trưởng thành, một dây dưa hấu có khoảng 7 quả. Mỗi dây dưa hấu có thể đạt bao nhiêu ký hắn cũng không biết nhưng hắn cảm giác được bây giờ vẫn chưa đạt mức lớn nhất, lớn nhất có thể hơn 10kg, cứ xem như là 10kg đi.
Vậy là với một dây dưa hấu có thể mọc ra 70kg dưa hấu. Mà 560 tệ 1 kg vậy sẽ là 39,200 tệ. Một mẫu đất tám trăm gốc chính là 31,360,000 tệ.
Với mười mẫu đất vậy một năm chính là hơn 300 triệu tệ rồi.
Hấp dẫn không? Rất là hấp dẫn, tuy nhiên Cổ Dục suy nghĩ lại một chút rồi khẽ lắc đầu.
Không phải hắn không thích tiền, mà là số tiền này hắn muốn kiếm sao cho hợp tình hợp lý mới được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT