Đêm tối ở phố núi đè nén, bầu trời rất thấp, bị mây đen cản eo ôm trọn, tiếng huyên náo ban ngày bị sự biến hóa khôn lường nuốt trọn, nỗi sợ hãi giống như cắt giấy ẩn nấp giữa các dãy núi. Tinh Tinh ẩn mình giữa dải núi Vân Sơn, núi này có dạng địa hình nếp uốn lồi, núi non trùng điệp các đỉnh núi dựng đứng, những cây gỗ cổ cao chọc trời che khuất những vách đá dốc đứng hiểm trở, nguy hiểm lại đẹp tới mức kinh ngạc.
Trong bóng trúc um tùm, bốn người men theo dải núi đi lên đỉnh, bên tai là tiếng suối chảy róc rách, trước mắt có bóng trăng tản mát, làm bật lên bước chân nhẹ nhàng của bốn người, đẹp như dạo chơi trong tiết Thanh Minh.
Lý Thập Nhất đi trên cùng, xách ngọn đèn dầu thủy tinh, đưa tay chặn cành trúc, khi nắm lấy thân trúc lạnh lẽo liền chậm động tác theo thói quen, Tống Thập Cửu đưa lòng bàn tay ra, bất cẩn chạm vào mu bàn tay của Lý Thập Nhất, phủ lên trên rồi kéo xuống, lắc lư ngón út không nỡ rời đi.
Bạn gái cô đang một tay xách đèn dầu, một tay mở đường, không có tay rảnh nắm lấy tay cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT