Vũ Trụ Chúa Tể

chương 2 cứu người, đổi đời


2 tháng


Nhìn thấy thanh âm quen thuộc này, Hứa Thanh Huyền mở cửa nhìn ra.

Nhìn vào thân ảnh trước mặt, ký ức từ chỗ sâu hiện ra trước mắt, cô gái gọi Lý Thị Lan là con gái của Lý Thường Hưng chủ của biệt thự 10 tỉ VND.

"Anh dọn xong chưa, trong nhà của tôi không chứa chấp, 

người ăn không ngồi rồi như anh".

Lý Thị Lan nói giọng điệu đầy khinh thường, ánh mắt không để Hứa Thanh Huyền vào trong mắt, như đang đuổi tên sai vặt.

Không để ý đến Lý Thị Lan khinh thường chi ý, chìm vào trong hồi ức, kiếp trước sau khi tốt nghiệp lớp 12, vì chưa kiếm được việc làm thành phố Hà Nội đông đúc, bố Hứa Thanh Huyền đã quen Lý Thường Hưng, rồi Hứa Thanh Huyền xuống Đà Nẵng, số chung với hai bố con họ, nhưng lại bị lạnh nhạt đỗi đãi, cơ hồ phải trải qua hằng ngày như bị giày vò, cảnh tượng như vậy Hứa Thanh Huyền chưa bao giờ quên.

“Không cần cô phải nhắc, tôi khác tự biết dọn ra”

Hứa Thanh Huyền chỉ trả lời cho qua, nhìn vào Lý Thị Lan như nhìn không khí, quay vào phòng sắp xếp đồ đạc dọn ra ngoài.

“Trước khi dọn ra ngoài hãy nói với bố tôi một tiếng, lại bảo tôi không nói với anh”

Lý Thị Lan sợ bố, vội vàng nói với Hứa Thanh Huyền

“Tôi sẽ giải thích rõ với bố cô, không có truyện gì vậy tôi đi trước”

Hứa Thanh Huyền nói xong và rời đi.

Sau khi ra khỏi biệt thự, đi ra đường cái, những khu nhà biệt thự Đà Nẵng rất ít người qua lại, lâu lâu những chiếc ô tô siêu xe chạy qua, thường là những tên công tử ăn chơi hay ôm gái chạy xe đi lướt.

Vào trong thành phố Đà Nẵng, Hứa Thanh Huyền đi một hồi lâu, chưa tìm thấy được nơi ở phù hợp, Hứa Thanh Huyền bất giác đi vào khu vực công viên Thanh Niên.

Ngồi xuống ghế đá Hứa Thanh Huyền nhìn lên bầu trời đầy sao, đã từng là Tiên Đế cao cao tại thượng thống nhất phương Tiên Giới, bỗng Hứa Thanh Huyền xiết chặt nắm đấm, trong hai tròng mắt ẩn chứa đầy lửa giận 

“Mịa nó, còn ngồi ở đây làm gì, ta như này phải là sống lại vô ích sao, để những kẻ kiếp trước lại ức hiếp, bắt nạt nữa sao...”

“Không, ta phải tu luyện, Thiên Hà Tiên Đế ngươi nhất định phải chết”

Cảm nhận linh khí xung quanh, công viên Thanh niên này quá ít thức vật, linh khí rất loãng.

Hứa Thanh Huyền bắt đầu rời công viên Thanh Niên,

đi qua nhiều con đường trong thành phố, nhiều người qua lại, tiếng ô tô... tạo niên một thành phố xầm uất đẹp đẽ về đêm ở Đà Nẵng, khác xa xo với Tiên Giới lấy thực lực vi tôn, chém chém giết giết,... khác hoàn toàn so với Địa cầu.

Đi một lúc lâu, bất chợt Hứa Thanh Huyền đã ra đến Sông Hàn đăc biệt những chỗ ít người, là nơi tu luyện phù hợp.

“Linh khí ở đây thật là nồng đậm”

Hứa Thanh Huyền tìm được một chỗ thích hợp, ngồi xuống bắt đầu tu luyện.

Kiếp trước Thanh Huyền Tiên Đế tung hoành Tiên Giới 10 vạn năm, tiên thuật, tiên pháp, công pháp, võ kĩ nhiều vô số kể, tất cả đều là mạnh nhất hoặc đứng đầu, không phải loại rác rưởi có thể so sánh, lục tung trong đầu, vẫn không tìm được công pháp phù hợp tình cảnh hiện tại.

"Mịa nó, trong đầu của ta chí nó toàn là tiên thuật, tiên pháp, thuộc hàng đỉnh cấp, làm sao không có mấy công pháp, võ kĩ cấp thấp được".

Từ Khi là Tiên Đế mấy cái tiên thuật cấp thấp, hắn liền vứt qua một bên, hay thưởng cho thuộc hạ dưới chướng,

căn bản là chướng mắt.

“Đợi đã, Không phải ta còn có nó hay sao”

Chìm vào trong chí nhớ, toàn tiên thuật đỉnh cấp, lấy ra một bộ, ở Tiên Giới sẽ sảy ra một hồi gió tanh mưa máu,

đi vào chỗ sâu nhất năm chữ to đập vào mặt Vạn Đạo Thôn Thiên quyết.

"Chính là ngươi, Thiên Hà Tiên Đế đã phản bội ta, tu luyện lại từ đầu, chính ta Thanh Huyền Tiên Đế sẽ chính tay chém ngươi, trả lại ngươi gấp trăm lần".

Hứa Thanh Huyền vận chuyển công pháp, linh khí xung quanh từ từ tràn vào trong cơ thể.

Luyện khí là cảnh giới đầu tiên, cũng là cảnh giới đầu tiên, dẫn linh khí nhập thể, cải tạo, quan trọng nhất chính là căn cơ, kiếp trước Hứa Thanh Huyền đã ở tuổi 30 nhờ Vạn Đạo Thôn Thiên quyết, mới có được căn cơ vững chắc, không được gọi là hoàn mĩ, kiếp này hắn thời kì thiếu niên phải có được căn cơ hoàn mĩ nhất, mới có cơ hội báo thù.

Gần sông Hàn là công viên Đảo Xanh, gần cầu Trần Thị Lý, Hứa Thanh Huyền thời gian rảnh thường hay chạy bộ,

có vẻ như ngày siêu may mắn của Hứa Thanh Huyền trở thành main khác như mấy bộ đô thị.

“Ông nội mau nhanh lên, kia có gế đá ta mau vào nghỉ mệt ạ”

Thanh âm phát ra từ một cô gái xinh đẹp tầm 17 đến 18 tuổi mặc bộ đồ thể thao, hô hoán một ông giả chạy đằng sau, không thiếu người chú ý, đằng sau chỉ thấy lão giả từ từ chạy đến, đột nhiên lão giả bị ngã xuống đất, miệng phun ra tiên huyết, sắc mặt rất là đau đớn.

Cô gái thấy vậy bèn kêu la ầm ĩ rồi chạy đến, ôm lão giả nước mắt chảy xuống, không biết phải làm sao.

Kiếp trước thời còn là sinh viên, Hứa Thanh Huyền thường đọc mấy bộ tu tiên, bây giờ không phải tình huống xảy ra giống như trọng truyện sao, Hứa Thanh Huyền còn là Tiên Đế chuyển thế, nhanh chóng chạy đến bắt đầu dùng châm cứu y thuật, y như trong truyện.

“Này anh muốn làm gì, có biết ông tôi là ai không, anh đó đảm đương nổi không,”

Hứa Thanh Huyền chuẩn bị dùng linh khí, chuyền vào tay của lão giả, hồi phục cơ thể, bị cô gái ngăn cản, thấy vậy Hứa Thanh Huyền lạnh giọng quát.

"Lão giả đang nguy hiểm đến tính mạng, cô có biết không".

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play