“Anh bớt nói lại vài câu đi Viễn Minh, em thấy anh đây là đang hùa theo Minh Lễ để dọa mọi người thì đúng hơn đấy.” Doãn Tử kịp thời đưa tay bịt miệng Viễn Minh lại, tay kia còn cố tình ghì chặt phía sau gáy anh, Viễn Minh muốn thoát cũng khó.
“Ưmmm…”
Doãn Tử nhíu mày, giây sau cô bé liền cao giọng: “Hả?”
“Ưm… ưm…” Viễn Minh vì bị Doãn Tử bịt miệng mà không ngừng ú ớ, còn Doãn Tử không biết là đang giả ngơ hay thật sự bị ngốc mà lại bày ra vẻ mặt khó hiểu mất kiên nhẫn kia.
Cô bé lại một lần nữa nói lớn: “Anh vừa mới nói cái gì cơ?”
Bất quá, Viễn Minh chỉ đành dạy dỗ lại cô em này một chút, lần này anh không ú ớ chi cho mất công, trực tiếp há miệng cắn mạnh một cái vào lòng bàn tay Doãn Tử.
“Áaaa… Viễn Minh! Anh là chó sao? Sơ hở đi cắn người vậy hả?” Doãn Tử ôm chặt bàn tay in rõ dấu răng sâu hoắm, là thành quả do Viễn Minh để lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT