Ta làm theo lời dì, đi đưa thuốc thêm vài lần, sắc mặt của người bệnh cũng tốt dần lên, hồng hào như người bình thường.
Từ lúc sống lại đến giờ, chưa bao giờ ta cảm thấy thuận buồm xuôi gió đến thế, dường như đây mới là quỹ đạo vốn có của cuộc đời ta vậy.
Bên ngoài cũng nói phương thuốc này là ta dốc bao công sức mới cầu được, cho nên mọi người càng kính trọng ta hơn lúc ta mới trở về Lý Ngư Châu.
Ta hơi chột dạ, vì phương thuốc này không liên quan gì đến ta.
Ta cho rằng đợt dịch này sẽ kết thúc như vậy, cho đến một buổi tối, hơn một nửa người dân ở Lý Ngư Châu bị lây nhiễm vảy dịch, cung châu chủ bị đánh thức.
Ta không kịp đi giày, không kịp mặc thêm áo khoác, vội chạy tới trước mặt dì.
Dì đã ăn mặc chỉnh tề, ta còn chưa kịp mở miệng thì dì đã nói: “Hôm nay ngươi không cần đi đưa thuốc, ta tự mình đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT