Cây tỳ bà bị gió thổi xào xạc, ánh trăng tĩnh lặng như một đầm nước, cảnh tượng trước mắt chợt biến ảo, giống như sương mù che mắt.
Đợi đến khi cảnh tượng biến đổi xong, ta kịp lấy lại tinh thần thì đã không còn ở trên tế điển nữa, điểm dệt mộng đã bị ta mở ra, nhưng không biết Tạ Như Tịch đi đâu mất rồi.
Bóng đêm yên tĩnh, ta ngồi xổm trên một bờ tường, có một đứa trẻ lem luốc lén trốn trong góc viện, dưới lớp trang phục rách rưới là cơ thể gầy trơ xương không ngừng run rẩy.
Ta lặng lẽ đánh giá hắn, lười biếng nói: “Này, tiểu quỷ kia, ngươi ở đó khóc lóc làm gì?”
Hắn đột nhiên xoay đầu lại, ta nhìn thấy trong mắt hắn không có một giọt nước mắt nào, thứ lấp lánh trên cổ và mặt hắn đều là mồ hôi, thì ra là hắn đang sợ hãi.
Đáy mắt hắn lộ ra sự phòng bị, giống như sói con chưa trưởng thành, không cẩn thận sẽ cắn người khác tới mức máu me đầm đìa.
Ta không ngờ hắn có thể nhìn thấy ta, còn có thể nghe thấy tiếng ta nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT