Sáng sớm hôm sau, ta rửa mặt xong, Tạ Như Tịch vẫn chưa rời giường, nước mưa chảy xuống từ mái ngói.
Đột nhiên, ta nghe thấy tiếng la hét ầm ĩ ở khu dân cư truyền đến.
Trấn này là một nơi rất đặc biệt, tự hình thành một trấn nhỏ ở giữa hoang mạc, qua mùi nước mưa, ta ngửi được chút linh khí nhàn nhạt.
Tuy không bằng Lý Ngư Châu, nhưng tốt hơn nhiều nơi khác.
Ta đang chuẩn bị đi ra ngoài, lại có người đưa tay đẩy cửa, có điều, cửa này khóa mấy lớp liền, khóa cũng bị rỉ sét rất nhiều, rất khó mở.
Ta hơi buồn bực.
Tạ Như Tịch đánh khắp tu chân giới cũng không có mấy người đánh lại được, sao ở thị trấn nhỏ này lại phải khóa nhiều lớp như thế?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT